NGƯỜI VỀ THĂM QUÊ
Nhạc: Thuận Yến
Vọng cổ: Đặng Thanh Huyền
Trình bày: NSƯT Minh Vương - NSƯT Cẩm Tiên
Nhạc
Đi khắp phương trời vẫn nhớ tới quê hương
Người về đây thăm làng Chùa quê Mẹ và làng Sen quê Cha
Xúc động bồi hồi Người rơi giọt lệ
Thương mái nhà tranh thương đất Mẹ nghèo
Đi suốt cuộc đời mới về thăm quê hương
Gặp lại tiếng thoi Mẹ ngồi dệt vải
Gặp lại giọng trầm đêm trăng Cha đọc thơ
Gặp lại tuổi xuân đi nghe hát ơ đò đưa.
Hồ Chí Minh
Người về thăm quê mang theo bao nhiêu kỉ niệm
Hồ Chí Minh
Người để lại quê hương nỗi nhớ không nguôi.
Vọng Cổ
Câu 1. Ngày Bác ra đi quê nhà còn chìm trong lửa khói. Từ mảnh đất Kim Liên, làng Sen quê Nội, lòng yêu nước thương dân đã nhen nhóm giữa... tim... Người.
Quyết tìm độc lập – tự do cho rạng rỡ nét môi cười. Nơi Bến Nhà Rồng bước chân Người in dấu, một cuộc hành trình đi cứu lấy non sông. Năm mươi năm tròn mới trở về thăm, thương mái nhà tranh, thương đất nghèo quê Mẹ. Gặp lại giọng trầm đêm ấy của Cha, dào dạt thiêng liêng đậm đà xứ sở.
Lý Cái Mơn
Người về thăm làng quê yêu dấu
Ngan ngát hương sen Nam Đàn sắt son chờ mong
Gió reo vang ngàn hoa nở mừng vui Bác về
Hàng cau xanh tháng năm dài ngủ mê
Bỗng nhớ thương trào dâng
Bên khu vườn tuổi thơ ấm ngọt tình quê.
Câu 2. Khung cửi vẫn còn đây mà vắng dáng hao gầy của Mẹ, Bác lặng lẽ hồi lâu trong giây phút ngậm ngùi. Người muốn thức lại đêm xưa, để nghe êm ả tiếng ru hời. Nước mắt chợt rơi bồi hồi, xúc động, thương đôi tay guộc gầy đưa cánh võng ngàn đêm. Đi suốt cuộc đời vẫn giữ mãi trong tim, là thơm ngát hương sen quyện lời ru của Mẹ. Một ngày đi xa ngàn người mong đợi, tình Bác dạt dào như dòng chảy sông Lam.
Lý Con Sáo
Xa quê hương
Bác vẫn trọn tình yêu thương
Thương làng Chùa, làng Sen
Thương Kim Liên mảnh đất quê nghèo
Thương nhân dân còn đói khổ, cơ hàn
Nơi Bến Nhà Rồng năm xưa Bác đi
Cứu non sông bằng cao cả tấm lòng son
Ngày trở về bên mái tranh tuổi thơ
Phút bâng khuâng giọt nước mắt thầm rơi.
Vọng Cổ
Câu 5. Hồ Chí Minh – Người là quê hương, là sông Lam chẳng cạn. Luôn ngào ngạt yêu thương mạch nguồn lai láng, là đài hoa sen tỏa ngát... hương... đời.
Là vầng dương soi sáng rạng ngời. Đi giữa ân tình hương sen bát ngát, Người gặp lại màu cờ nhuộm thắm sắc hoa. Hòa quyện với tình người, hương cốm quê Cha, dẫu có đi xa ngàn năm vẫn nhớ. Ơi đất làng Sen, vạn đóa sen hồng đua nở, mừng đón một đài hoa cao cả thơm lừng.
(8 nhịp cuối câu 6)
Câu 6. Bác đi rồi… còn giọt nước mắt rưng rưng, tưới âm thầm trên từng nhành hoa, ngọn cỏ. Người về thăm quê sau năm mươi năm trời thương nhớ, bởi bận dệt ánh dương hồng tô rạng rỡ non sông.
Nhạc
Đi giữa ân tình giữa bát ngát hương sen
Một ngày đi xa ngàn người mong đợi và ngàn năm không quên
Xúc động bồi hồi Người rơi giọt lệ
Thương cánh võng đưa ru tiếng ngọt ngào
Đi suốt cuộc đời mới về thăm quê hương
Gặp lại sắc hoa của màu cờ đỏ
Gặp lại tình người trong trang thơ Nguyễn Du
Gặp lại vị quê trong hương cốm ơ mùa thu
Hồ Chí Minh
Người là quê hương như sông Lam chẳng cạn
Hồ Chí Minh
Người là đài hoa sen toả ngát hương đời
Hồ Chí Minh
Người là quê hương như sông Lam chẳng cạn
Hồ Chí Minh
Người là đài hoa sen toả ngát hương đời
Người là đài hoa ...sen.... toả ngát.... hương... đời./.
_______________________________
Long Xuyên, ngày 19 tháng 5 năm 2016.
(* Bài tân cổ NGƯỜI VỀ THĂM QUÊ được NSUT Minh Vương - NSUT Cẩm Tiên ca trong Chương trình Vầng Trăng Cổ Nhạc Kỳ 181 trực tiếp trên Đài HTV9 ngày 02/6/2016)
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)