GÒ BÀ SÁU NGỌC
(Viết về liệt sĩ Trang Văn Học – Quyền Bí thư Thành đoàn năm 1970)
Sông Vàm Lẽo
NÓI LỐI
Ai đã đến một lần rồi nhớ mãi
Nơi ghi công đội võ trang Thành đoàn
Nơi Long An có Chi bộ Đảng đầu tiên
Gò Bà Sáu Ngọc, cái tên đã gắn liền năm tháng.
LÝ CON SÁO
Trên lối đi… Còn mãi bóng hình người xưa!
Ghi nhớ một thời liệt oanh
Với bao khát vọng dâng đầy
Cho quê mẹ yên bình…
Biết bao tấm lòng bà con chở che!
Vẫn vẹn nguyên theo tháng năm dần trôi.
Căn cứ ngày nào còn vang chiến công!
Nhắc nhở cháu con tiếp bước cha ông.
VỌNG CỔ
1 - Chiều nay, dẫn tôi ra đốt nén hương nơi cái gò cao sau nhà của mẹ, chị ba Luật không kiềm được dòng nước mắt khi kể tôi nghe về lịch sử quê… nhà…. Nơi tuổi thanh xuân chị dành trọn đời mình.
Quên hết riêng tư để dốc lòng cho cách mạng, khí phách can cường trên mỗi bước chân đi.
Đốt nén hương lòng chị nhớ mãi người xưa, người đồng đội chị thương như ruột thịt.
Mấy mươi năm rồi mà ngỡ phút giây, nắm chặt tay tôi chị lén lau dòng nước mắt.
2 - Ngày đó tại cồn Bình Thạnh, anh Năm Tranh đã hi sinh trong trận chống càn… Bọn giặc quá hung hăng bắn phá kinh hoàng.
Chị nhớ như in anh nằm trên tay chị, không kịp nữa rồi đồng đội đã mất anh!
Người chiến sĩ anh hùng gan dạ trước hiểm nguy, sống trọn vẹn giữa tình thân đồng đội.
Quê hương mất đi người con ưu tú, ơi! Biết mấy ân tình chị nhớ mãi về anh.
NÓI LỐI
Hôm ấy, vội đắp cho anh tấm chăn bùn xơ xác,
Khi tiếng bom dồn thôi thúc hành quân.
Đồng đội nghiêng mình nước mắt chảy vào tim,
Thêm ý chí cho ngày mai chiến thắng.
VỌNG CỔ
5 - Bọn giặc xông vào nơi anh nằm đó, nhìn thấy gương mặt anh không hiểu vì sao chúng lặng lẽ bước ra mà không nói nên…lời… Phải chăng, giặc khuất phục trước anh rồi!
Bởi chúng vội vàng rút quân về căn cứ, khép lại một ngày đẫm máu nơi đây.
Cảnh vật giờ sao tĩnh lặng buồn tênh, vẫn nghe đâu đây tiếng gọi còn vang vọng.
Ba Luật ơi... nhảy xuống! Mà nghe tê tái cả lưng trời.
6 - Chị nhảy xuống sông, theo lời anh Năm thúc dục, đó cũng là lời sau cùng trước lúc hi sinh.
Bỗng chị ba Luật xiết chặt tay tôi rồi thổn thức, để cơn gió vô tình làm khoé mắt thêm cay!
Kí ức quay về trong khoảnh khắc còn vương, để xã Phước Lâm thêm một lần thương nhớ!
Ơi! Con sông này có về cồn Bình Thạnh? Cho gửi chút niềm riêng theo sóng nước đong đầy.
Hôm nay có dịp về Gò Bà Sáu Ngọc, thăm căn cứ Thành đoàn nơi vang tiếng ngày xưa.
Để biết thêm về một thời tuổi trẻ! Vì nước quên mình cho độc lập tự do.
TP.HCM, ngày 17 tháng 02 năm 2011
Hay thường gọi là : Nguyễn Minh, Võ Minh (Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam)
Bút pháp sáng tác lời Vọng cổ của tác giả Sông Vàm Lẽo (Nguyễn Minh) có nét rất riêng, văn phong nhẹ nhàng, không chỉ chuẩn xác về giai điệu âm nhạc, mà ca từ do Sông Vàm Lẽo viết cũng thật mộc mạc, giản dị, giúp cho người ca dễ thể hiện cảm xúc của mình và người nghe cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhờ vậy mà những bài vọng cổ do Sông Vàm Lẽo viết lời đều được nghệ sĩ và khán thính giả khắp nơi yêu mến. Hơn 10 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác đến năm 2011, Sông Vàm Lẽo đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ” với 26 bài vọng cổ và chủ biên cho tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê” xuất bản năm 2012 do Nhà xuất bản Văn hoá – Văn nghệ cấp phép phát hành. Ngoài sáng tác vọng cổ, Sông Vàm Lẽo còn là một trong những người sáng lập ra Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê”. Sông Vàm Lẽo cũng là tác giả đầu tiên sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và Chương trình “Vọng cổ Đồng quê”, được biên tập, thu âm, thu hình chuyên nghiệp và phát sóng online trên mạng thông qua website: vongco.vn và anh còn là tác giả của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ được nhiều người yêu mến.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]