KHI ĐÃ YÊU NHAU
Sông Vàm Lẽo
HÒ
Nam: Hò… ơi… nắng mưa là chuyện của trời.
Nợ duyên là chuyện con người em ơi.
Năm nay tôm lại được mùa.
Sao em còn để hò… ơi… sao em còn để anh chờ đợi lâu.
NÓI TÂM SỰ
Nữ: Anh hai ơi!
Khi đã yêu nhau em nào dám đâu trễ hẹn.
Chuyện chúng mình em đã thưa với mẹ cha.
Mẹ vui mừng khi em có anh nương tựa tấm thân.
Nhưng nghĩ lại em vẫn còn e ngại…
VỌNG CỔ
1 - Nam: Yêu nhau đã lâu vậy mà em còn ngần ngại, mình ở gần nhau chớ có xa đâu khi cách nhau chỉ vài con mương nhỏ, vậy mà em cứ để anh phòng không gối chiếc cho… đành…
Nữ: Có thật không anh hay anh chỉ nói đùa.
Thân gái tụi em thì hay nhẹ dạ,
Còn các anh thì như bướm say hoa.
Nam: Xin em đừng nghĩ tội cho anh,
Khi đã yêu nhau thì sao quên được ngày mình hẹn ước.
Em nói khi nào tôm lại được mùa,
Thì tụi mình cùng nhau xây hạnh phúc.
2 - Nữ: Em đã hứa những gì thì em nhớ, nhưng anh ơi, em còn mẹ cha phải phụng dưỡng tuổi già…
Anh biết không em là con một trong nhà.
Nam: Anh biết rồi nên thấy mình thật khổ,
Cũng chính lý do này đã trói buộc đời anh.
Anh thương em đến chờ rồi đợi,
Nhưng em nào biết nghĩ cho anh.
Nếu em thật lòng anh thưa cùng cha mẹ,
Mang cau trầu qua dạm hỏi em.
LỐI
Nữ: Anh nói thì em nghe vậy
Chớ em còn bổn phận phải lo
Nếu anh thương thì đừng nên chờ em nữa
Và hãy rộng lòng thứ lỗi cho em
VỌNG CỔ
5 - Nam: Em ơi! Có nỗi buồn nào hơn là cứ chờ mong mòn mỏi. Có nỗi khổ nào hơn là trông ngóng đợi… chờ...
Anh đã đêm đêm trằn trọc tự bao giờ.
Cứ hễ chợt nghe tiếng gà gáy sáng,
Anh lại ngỡ ngàng khi nói chuyện với mẹ cha.
Cứ gặp mặt thì ba hối thúc anh,
Phải nói sao đây khi bao lần thất hứa.
Anh không muốn mất em trước bao điều em nói,
Và cũng không muốn mẹ cha phải buồn anh khi tuổi đã về chiều.
6 - Nữ: TRĂNG THU DẠ KHÚC
Biết sao cho vẹn giờ đây hỡi anh
Đôi ta không tròn, hai tiếng vợ chồng
Vì ta không nợ anh ơi! Phải lo chữ đạo làm con trước tiên
Nam: Bao ngày yêu nhau, chia ngọt sẻ bùi
Hôm nay sao lại… trời ơi thấu chăng.
(Vào Vọng cổ)
Nữ: Khi mới yêu nhau niềm vui chưa trọn,
Ai lại ngờ đâu nghịch cảnh duyên mình.
Nam: Nếu chuyện chúng mình không lối thoát hôm nay,
Thì xin hẹn lại khi tròn câu hiếu đạo.
Yêu nhau anh vẫn đợi chờ,
Nữ: Em xong chữ hiếu mình nên duyên vợ chồng.
Bạc Liêu, ngày 13 tháng 04 năm 2004
Hay thường gọi là : Nguyễn Minh, Võ Minh (Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam)
Bút pháp sáng tác lời Vọng cổ của tác giả Sông Vàm Lẽo (Nguyễn Minh) có nét rất riêng, văn phong nhẹ nhàng, không chỉ chuẩn xác về giai điệu âm nhạc, mà ca từ do Sông Vàm Lẽo viết cũng thật mộc mạc, giản dị, giúp cho người ca dễ thể hiện cảm xúc của mình và người nghe cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhờ vậy mà những bài vọng cổ do Sông Vàm Lẽo viết lời đều được nghệ sĩ và khán thính giả khắp nơi yêu mến. Hơn 10 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác đến năm 2011, Sông Vàm Lẽo đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ” với 26 bài vọng cổ và chủ biên cho tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê” xuất bản năm 2012 do Nhà xuất bản Văn hoá – Văn nghệ cấp phép phát hành. Ngoài sáng tác vọng cổ, Sông Vàm Lẽo còn là một trong những người sáng lập ra Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê”. Sông Vàm Lẽo cũng là tác giả đầu tiên sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và Chương trình “Vọng cổ Đồng quê”, được biên tập, thu âm, thu hình chuyên nghiệp và phát sóng online trên mạng thông qua website: vongco.vn và anh còn là tác giả của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ được nhiều người yêu mến.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]