MIỀN TÂY YÊU THƯƠNG
Nhạc: Ngô Minh Sơn
Vọng cổ: Sông Vàm Lẽo
Nhạc
Về miền tây mà nghe lúa hát
Về miền tây mà xem bát ngát cánh đồng.
Lúa vàng trải rộng dập dờn
Lam chiều khói tỏa vờn bay.
Chiều nay! Con nhớ lại nơi này
Nhớ giàn bông bí, nhớ hàng rào thưa
Lòng càng bịn rịn, của người ra đi
Xa quê! Con nhớ lại ân tình
Mái đầu điểm bạc, mẹ cười rung rung.
Lòng mẹ trông đợi, con về mẹ mong.
Xa quê! Con nhớ lại ngày về
Nhớ tình thôn xóm, tình người vấn vương.
Nhớ dòng song hậu, quê mình yêu thương.
Vọng cổ
Câu 1: Tìm về quê xưa sau nhiều năm viễn xứ, miền tây yêu thương vẫn in đậm những ân … tình …
Nhẹ bước đôi chân trên mãnh đất yên bình
Nghe thoảng đâu đây hương đồng lúa chín,
Kí ức lại về sau năm tháng cách xa.
Nhớ nơi quê nghèo ấp ủ những ước mơ,
Thời niên thiếu còn hằn sâu trên bến đợi.
Nhớ lắm ngày nào chưa cạn tỏ niềm riêng,
Trên nhánh sông này khi tàu rời xa bến đổ.
Câu 2: Miền tây ơi! Khi xa thì nhớ, xin được ôm đất mẹ vào lòng….
Để nghe nhịp đập thời gian thổn thức bồi hồi…
Nơi có người mẹ hiền đêm đêm trông đợi
Ngày con quay về cho quê mẹ thêm vui.
Mẹ ơi! Con đã về dù năm tháng xa xôi,
Bởi tình mẹ, tình quê làm sao con quên được.
Hàng dâm bụt trước sân ngày xưa con trồng vẫn vậy,
Nhưng mẹ giờ đã già, mái tóc bạc nhiều hơn.
Nhạc
Miền tây ơi! Thắm đượm tình người
Chung sức xây đời, miền tây thân thương
Đẹp lắm quê mình, tình càng vấn vương.
Miền tây ơi! Khi xa thì nhớ
Muốn về thăm quê, mối tình trông đợi
Hẹn em ngày về…
Gặp nhau vui mừng, thỏa nỗi ước mong.
Vọng cổ
Câu 5: Về miền tây vùng sông nước mênh mông sẽ thấy thương hơn tình người, tình đất, đã hòa nhịp cùng nhau thành xứ sở anh… hùng…
Để thấy người miền tây luôn vẹn nghĩa trọn tình…
Dù có đi xa mà lòng người vẫn vậy!
Cả con đường nay, lẫn lối nhỏ thân quen!
Tình quê hương đông đầy trong lời ru của mẹ.
Vùng đất hiền hòa như dòng sông hậu nặng phù xa.
Gửi chút lời ca của người con xa xứ
Để nỗi nhớ người xưa luôn theo mãi bước đăng trình.
Câu 6: Lý Trăng Soi
Đêm từng đêm…
Lời xưa ai gửi, vấn vương câu thề!
Quay về nơi đây, ngỡ như trong mộng
Gặp người xưa
Nói câu trùng phùng.
Ơi, người ơi!
Tình xưa chung lối
Thêm những mùa xuân
Mẹ giờ đây không đứng đợi trông
Khi quê mình trọn vẹn niềm vui!
(về Vọng cổ câu 6)
Dẫu có đi xa thì người miền tây vẫn vậy,
Một dạ thủy chung, chân chất thiệt thà.
Miền tây vùng đất yêu thương
Có dòng sông hậu đêm ngày đầy vơi!
Có người con gái tôi yêu
Bao năm vẫn đợi, vẫn chờ người thương!
03/01/2010
Hay thường gọi là : Nguyễn Minh, Võ Minh (Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam)
Bút pháp sáng tác lời Vọng cổ của tác giả Sông Vàm Lẽo (Nguyễn Minh) có nét rất riêng, văn phong nhẹ nhàng, không chỉ chuẩn xác về giai điệu âm nhạc, mà ca từ do Sông Vàm Lẽo viết cũng thật mộc mạc, giản dị, giúp cho người ca dễ thể hiện cảm xúc của mình và người nghe cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhờ vậy mà những bài vọng cổ do Sông Vàm Lẽo viết lời đều được nghệ sĩ và khán thính giả khắp nơi yêu mến. Hơn 10 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác đến năm 2011, Sông Vàm Lẽo đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ” với 26 bài vọng cổ và chủ biên cho tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê” xuất bản năm 2012 do Nhà xuất bản Văn hoá – Văn nghệ cấp phép phát hành. Ngoài sáng tác vọng cổ, Sông Vàm Lẽo còn là một trong những người sáng lập ra Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê”. Sông Vàm Lẽo cũng là tác giả đầu tiên sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và Chương trình “Vọng cổ Đồng quê”, được biên tập, thu âm, thu hình chuyên nghiệp và phát sóng online trên mạng thông qua website: vongco.vn và anh còn là tác giả của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ được nhiều người yêu mến.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]