Ca cảnh cải lương GIÃ BIỆT THẦN MEN
Tác giả: Bs. Nguyễn Thanh Điền
Các vai diễn:
1/ Bà Tám # 65 tuổi
2/ Ba Sị # 40 tuổi
3/ Vợ Ba Sị # 35 tuổi
Thời gian: Buổi sáng
Không gian: Tại nhà Bà Tám ở thôn quê, bán tập hóa, rượu…
CẢNH I : Tại nhà Bà Tám
Ba Sị: (Vừa đi vừa la và bước vào nhà Bà Tám)
Bà Tám, Bà Tám đâu rồi? Bán cho tôi vài xị rượu coi,
và bán luôn một dĩa ổi.
Bà Tám:
Mới sáng sớm có thần men vào nhà rồi,
Cái gì đâu mà la inh ỏi vậy mày?
Ba Sị:
Không thấy bà tôi mới kêu chớ có gì mà inh ỏi.
Bán cho tôi vài xị rượu coi, sáng dậy thấy trong người khó chịu,
run tay là tôi biết thiếu “nó” rồi. (Ý nói là rượu)
Bà Tám:
Từ từ đừng hối có liền, có liền, hai xị rượu thuốc đây, trị nhức mỏi, tê tay đây.
Không có mối nào sao nhậu một mình vậy mày?
Ba Sị:
Có hẹn thằng Bốn Sị mà nó chưa đến, thôi thì mình làm trước,
chút nữa nó đến tính sau, đợi hoài đâu có chịu được.
Bà Tám:
Uống chút ít thôi mày, uống nhiều không tốt cho sức khỏe.
Ba Sị:
Vì đâu mà không tốt, chớ tôi thấy có nó là tôi sảng khoái lắm.
Ba Sị:
Ca NGŨ ĐIỂM BÀI TẠ
1- Sáng… này, trong dạ chẳng an,
2-Phải vô vài xị ở quán của bà.
3-Uống vào, trong dạ lâng lâng,
4- Tôi thấy tiên nữ như đang giáng trần.
5-Tôi lại gần thì thấy một người,
6-Một người phụ nữ đẹp xinh.
7-Mắt xanh, môi đỏ, đang nhoe miệng cười.
8-Tôi nhìn kĩ hóa ra là Bà Tám,
9-Vậy mà tôi tưởng là nàng tiên.
Bà Tám:
10- Thôi mày đừng có nói điên,
11-Uống vô mấy xị vô duyên thấy mồ.
Bà Tám:
Nói: Sáng không ra đồng ruộng với vợ con, sao mà nhậu vậy mậy?
Ba Sị:
Ra đồng làm sao được bà ơi, sáng sớm không có rượu vô mình tôi thấy tê tay, lạnh cóng, khó chịu sao mà làm được hả bà.
Có cái này nó vô lòng tôi phơi phới, thấy yêu đời.
NGÂM THƠ
“ Hiu hiu gió thổi đầu non,
Mấy người uống rượu là con Ngọc Hoàng.
Ngọc Hoàng ở tận ngai vàng,
Thấy con uống rượu hai hàng lệ rơi.
Tưởng rằng con uống con chơi
Nào ngờ con uống, con rơi xuống đường”
Nói: Bà nói không hên chút nào, bán cho tôi ít rượu nữa coi bà, tôi thấy chưa đã, muốn uống nữa.
Bà Tám:
Thôi tao coi mày say rồi đừng uống nữa, về với vợ con đi,
tao bán rượu nhưng tao không ép uống cho say đâu.
Ba Sị:
Ca NGỰA Ô BẮC
Tôi có sao đâu… mà bà bảo rằng tôi say.
Say sao tôi còn biết một cộng một bằng hai.
Dẫu có say cũng say tình say nghĩa.
Chớ nào đâu say rượu say mâm,
Mà bà lên giọng dạy khôn tôi.
Bà Tám:Ba Sị ơi! Mày đã say thật sự.
Thôi hãy lội bộ về nhà với vợ con,
Chớ chạy xe tao đây lo sợ,
Vì luật giao thông đã ngăn cấm.
Có rượu bia càng không được lái xe.
Ba Sị:
Bà Tám ơi! Bà chớ có lên giọng dạy đời.
Tôi quyết ra xe để chạy về,
Chẳng có gì ngăn cản được tôi đâu.
Bà Tám:
Ba Sị ơi! Mày chớ làm càng, có ngày sẽ lên thiên đàng.
Say rượu rồi chạy xe nguy hiểm lắm mày ơi!.
Nói: Thôi mày lội bộ về đi cho chắc ăn,
chớ chạy xe nguy hiểm lắm mày ơi.
Ba Sị:
Say đâu mà say, say sao tôi thấy bà đẹp quá chừng vậy,
Bà Tám:
Mày đừng nói khùng, tao già cả rồi, đẹp gì mà đẹp.
Ba Sị :
Bà già thì đẹp lão, bà ghi sổ nợ cho tôi nha,
tới mùa lúa chín rồi tính luôn.
Bà Tám:
Mới sáng sớm lại uống rượu, lại thiếu nợ nữa rồi, riết chắc hết vốn quá.
Ba Sị:
Thôi bà không bán tôi về chớ ở đây làm gì, mắc công cãi lộn với bà, tôi về đây…
(SAU KHI RA VỀ BỊ TÉ XE)
Nói: Ôi! Đau quá, sao kỳ vậy ta, mình đâu có say, mà sao nằm càng xuống đất vậy ta, vợ ơi cứu tôi, đau quá.
(Ba Sị đi cà nhắc vào nhà)
CẢNH II : về nhà Ba Sị
Vợ Ba Sị:
Nói: Mình ơi! Có sao không mình?
Cứ ăn nhậu hoài tôi nói không chịu nghe,
Bây giờ ra nông nỗi như gì nè, trầy tay chân hết rồi, còn đi cà nhắc nữa.
Ca SƠN ĐÔNG HƯỚNG MÃ
Tôi khuyên mãi, anh đừng mê.
Nhậu nhẹt, lê thê,
Mà anh, chẳng có nghe, lời tôi khuyên.
Vì ăn nhậu vui đùa quá độ,
Té xe, trày mình, hết rồi, anh nên chừa.
Ba Sị:
Ca VỌNG CỔ
Câu 1: Có gì đâu, trầy chút xíu nhầm nhò gì,
Vợ à đừng có la tôi nữa, tôi biết lỗi của tôi rồi.
Đây là kỷ niệm đầu tiên trong đời người ăn nhậu…
Tôi cho là tai nạn nghề nghiệp chớ có gì đâu mà má nó la …nhằn.
Vợ Ba Sị:
Đã từ lâu tôi khuyên nhủ biết bao lần.
Mình gạt ngang mà không nghe lời tôi khuyên nhủ
Ba Sị:
Bởi tôi là chồng chớ đâu phải là con(-)
Bà đừng có lên giọng dạy khôn tôi nghe,
Bởi bà không biết uống rượu nên mới khuyên tôi bỏ rượu.
Chớ biết uống rồi thì trong dạ thật vui,
Nó làm cho tôi tinh thần sảng khoái(-)
Vợ Ba Sị:
Ca LƯU THỦY HÀNH VÂN
Anh uống rượu ngày đêm tôi rất lo
Vì anh bỏ bê việc nhà
Lao vô chè chén hư thân chẳng làm được chi
Vì sáng ra anh đã đi nhậu rồi.
Ba Sị:
Ca VỌNG CỔ
Câu 2: Bởi uống một tiệc chưa xong tôi chạy nhông lo tiệc khác
Vì bạn bè thân quen mấy bữa mới gặp một lần.
Uống! Bạn cứ uống đi cho quên hết nợ nần.
Bởi bà Tám xóm trên thật là rảnh rỗi
Tôi thiếu bả có chút ít tiền mà cả xóm biết hết trơn(-)
Bởi tại tôi uống rượu ghiền nên mới thiếu nợ vậy thôi
Vì không có rượu lòng tôi bức rức.
Tay chân yếu mềm như người không có sức,
Gặp tiệc nhậu rồi tay tôi mới hết run.
Vợ Ba Sị:
Nói: Anh hết run nhưng mà tôi run rồi nè,
Vì anh say xỉn đã gây ra tai nạn giao thông,
Công An đã lập Biên bản rồi và ra giấy kêu anh đi đóng tiền nộp phạt.
Tiền đâu mà đóng bây giờ nè, thiệt khổ quá chừng mà.
Ba Sị:
Ca XẾ XẢNG
Ôi ! Đau đớn, cho tôi,
Đã say sưa nên mới xảy ra cớ sự này
Vợ hãy rộng lòng tha thứ cho tôi.
Vợ Ba Sị:
Tôi đã khuyên anh
Từ lâu bỏ rượu là vừa
Mà anh chẳng có chịu nghe tôi
Anh cứ nhậu nhẹt la cà
Rồi bây giờ phải gãy một cái chân.
Ba Sị:
Ca LÝ CON SÁO
Ôi! Đau thương
Trên khắp thân người của tôi
Lòng mình buồn khôn nguôi
Mấy thằng bạn nhậu đâu rồi
Sao không thấy thằng nào
Chỉ một mình riêng tôi khổ đau.
Đến giờ đây anh mới hiểu ra sao?
Hãy ngậm cười, chớ than trách ai
Vợ hiền ơi! Hãy tha tội cho tôi.
Vợ Ba Sị:
Nói: Giỏi quá mà, bây giờ đừng than trách chi ai,
sao không kêu bạn bè đến nuôi mà bắt tôi phải lo ngày đêm.
Ba Sị:
Tôi biết rồi đừng nhằn nữa, đừng la nữa mình ơi!
Vợ Ba Sị:
Ca THỦ PHONG NGUYỆT
Ôi! Đau thương.
Làm tê buốt tâm hồn
Mà ai hiểu- cho lòng tôi,
(+) Còn nhớ. (+) Ngày xưa
Anh ngây thơ hiền lành
Nên tôi nhận lời.
Lấy anh- làm chồng.
Ba Sị:
Nói: Tại vợ không sanh cho tôi một thằng con trai để nói dõi,
cứ sanh con gái hoài nên tôi buồn tôi mới đi nhậu.
Vợ Ba Sị:
Nói: Trời ơi! Tới giờ này anh còn đổ thừa tôi, trời cho con nào thì mình hưởng con đó, chớ tôi có quyết định được đâu. Con nào cũng được miễn sao nó ngoan hiền, học giỏi là tốt rồi.
Ở nhà thì cứ chê bai con gái, vậy mà năm nay con mình
học đạt loại giỏi. Còn được vào đội viên là cháu ngoan Bác Hồ.
Còn anh cứ ăn nhậu say sưa nên hôm nay mới xảy ra chuyện lớn, bầm dập khắp người, còn gãy cả cái chân,
Anh thấy cái tác hại của thần men chưa? đã say xỉn còn chạy xe lạng lách làm cho mọi người lo sợ.
Ba Sị:
Ca TRĂNG THU DẠ KHÚC
Xin em hãy … Tha thứ tội tình của tôi đã gây ra…
Tai nạn giao thông rồi.
Gây đau đớn cho thân mình
Giờ đây anh mới hiểu ra.
Xót xa trong dạ lệ tràn bờ mi anh biết không?...
Vì say rượu rồi, đâu làm chủ được mình.
Xảy ra tai nạn khiến lòng của em nhói đau.
Ca VỌNG CỔ
Câu 5: Rồi ngày hôm nay sau khi vừa tan tiệc rượu…
Tôi vội lên xe chạy về xóm cũ trong cơn say nên ngã quỵ bên …đường.
Hậu quả đã xảy ra không biết đâu lường.
Khi tôi tỉnh dậy thấy mình nằm ở trong bệnh viện,
Đau nhức khắp người, gãy một cái chân(-)
Đến bây giờ anh mới chợt hiểu ra sao.
Cũng bởi vì say sưa rượu chè quá chén.
Tôi hối hận bây giờ cũng đã muộn,
Vì đời tôi đã mang kiếp tật nguyền.
Vợ Ba Sị:
Câu 6: Sau vụ tai nạn này tính nết ông xã đã đổi thay,
Anh không còn say sưa như trước nữa.
Tính tình của anh bây giờ cũng dễ mến,
Anh không còn mắng vợ, chửi con(-)
Thôi kể từ nay tôi quyết định bỏ rượu,
Làm lại cuộc đời cho vợ qúy, con yêu.
Nghĩ càng giận cho mấy thằng bạn nhậu
Lúc nằm nhà thương sao chẳng thấy thằng nào.
Từ nay anh bỏ rượu là vừa,
Vì không ích lợi mà còn hại thân.
Tôi khuyên các bạn xa gần,
Lỡ say rượu bia rồi thì đừng có chạy xe./.
Soạn giả Bs Nguyễn Thanh Điền
ĐT: 0913 648 812
Số 130 Nguyễn Thoại Hầu, Vĩnh Thanh Vân, rạch Giá, Kiên Giang.
(Tác phẩm thi viết đạt giải ba do hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang tổ chức)
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…