ANH HÃY VỀ ĐI
Tân nhạc : Sang Đông & Ngân Trang
Tân cổ: Đặng Hoàng
..................................................................
Nói dặm :
Nam : Em, em đứng lại nghe anh nói nè....em.....em.......
Nữ : Nói gì nữa mà nói, anh về đi....em hỏng yêu anh nữa đâu. Ba Mẹ em ngăn cấm mình yêu nhau kia kìa…….
Nam : Nhưng mà anh rất yêu em......
Nhạc
Nữ:
Đừng nói yêu em lúc còn trắng tay
Đừng để cho em khổ lụy sau này
Nam :
Đời không đơn sơ dễ tính
Đời mang trên vai nặng gánh
Nữ :
Mà tình yêu tựa chiếc lá mong manh
Nam:
Một mái tranh sơ khó mà ước mong
Đừng nói yêu em với quả tim vàng
Nữ :
Đời em không quen nghèo túng
Rồi ra nương đâu mà sống
Liệu tình duyên……có bền hay …..không?..
Vong cổ
Nam:
Em ơi ! buổi ấy yêu nhau mình đã hẹn ba năm sau nên chồng nên vợ.
Nay đã bao mùa xuân đến lại đi nhưng em còn lần lựa cho khổ đời anh cho héo hắt câu…..
1/....thề....
Cách núi ngăn sông, người ta còn tìm lối quay về.
Huống chi anh với em hai nhà chung xóm, chỉ cách một vuông rào mà vời vợi xa xăm.
Nữ :
Mình đã thật lòng hò hẹn trăm năm, nhưng Mẹ Cha đã quyết lòng ngăn cản.
Phận gái giữa dòng bến đục bến trong, em phải vâng lời mặc cho phận số.
Lý Mỹ Hưng
Nam :
Và em_quên lời hứa yêu ban đầu.
Thề yêu đến ngàn năm_cho dù biển khô non mòn.
Nữ :
Tình yêu_thì em_ son sắc_ ước tình lứa đôi.
Nhưng bởi mẹ cha_cản ngăn_đôi mình bên nhau
Nói sao bây giờ_ vì em_ làm thân con gái
Lỡ cho sau này_cuộc đời_chúng mình gieo neo.
Về vọng cổ (câu 2)
Nam:
2/ Em nói yêu anh mà còn sợ nghèo sợ khó...
Em nói yêu anh trọn đời và ước nguyện chung đôi...
Vậy mà giờ em thay đổi !..... cho tình dở dang cho duyên nợ bẽ bàng.
Ai đã nói với anh ! " Một túp lều tranh đôi quả tim vàng".
Nữ :
Thôi anh ơi, anh đừng trách em chi nữa một mái tranh nghèo giờ có hạnh phúc đâu anh?.
Mình thật lòng yêu nhau mà tình lại mong manh, anh nên cố gắng để ngày mai vững bước.
Nam :
Nhưng em ơi! đường đời nhiều trái ngang phía trước, chỉ sợ mình có lòng mà số phận cũng bằng không !.
Nói dặm:
Nữ : Nữa...! anh lại nói lời bi quan nữa ......em....em...
Mình cố gắng là được, chỉ sợ anh không có lòng..
Nam : Nhưng mà anh.....anh....
Nhạc :
Nữ:
Thà bây giờ mình xa nhau mãi mãi
Nếu có buồn trong giây phút là quên
Anh về đi tương lai anh còn đó
Một ngày mai anh sẽ trọn ước mơ
Nam:
Đời đã cho em dáng ngọc tuổi xuân
Đừng nỡ đưa em vướng cuộc cơ hàn
Nữ:
Dù không tham sang quyền quý
Mình nên đơn sơ thực tế
Anh về đi anh hãy về đi...!!!
Nam:
Dù không tham sang quyền quý
Mình nên đơn sơ thực tế
Anh về thôi…. cho vừa lòng ... em ...!!!
Vọng cổ
Nữ:
Anh ơi dù đã yêu nhau nhưng mình vẫn chưa tròn duyên đẹp phận.
Vì sự nghiệp công danh anh còn lận đận thì làm sao xây đẹp mối duyên.....
5/...tình.....
Vậy mà anh còn trách em... quên thề ước đôi mình".
Ừ ! Vậy thì anh về đi... em sẽ nghe lời Mẹ Cha xây duyên mới…. người ta sang giàu lại đẹp... hơn... anh .....
Vì thật lòng tình ta vẫn mong manh, sợ số kiếp không may hạnh phúc nghèo hay tan vỡ.
Nam:
Em ơi ! anh đã hiểu lòng em.. xin gắng chờ gắng đợi anh sẽ hái trái yêu thương về tô đẹp mối duyên đầu.
Lý Cái Mơn
Bằng lòng đi em, giờ anh xin hứa
Sính lễ cao sang
Qua nhà rước em làm dâu
Nữ :
Có tương lai thì Ba Má mới mong yên lòng.
Nam:
Rồi anh đi xây dựng tương lai
Quyết mai sau thành danh
Nữ :
Anh an lòng, em vẫn đợi chờ anh.
Về vọng cổ (câu 6)
6/ Nam:
Thiệt vậy hả em ! Vậy anh yên lòng ra đi tìm tương lai hạnh phúc, em ở lại nhà gắng đợi chờ anh.
Nữ :
Cây vú sữa sau nhà lá đã thay xanh, Mai Đào chớm gió xuân đang trở mình hé nụ.
Nam :
Em hãy chờ anh thêm hai mùa hoa nở thắm nhất định anh sang xin làm lễ cau trầu.
Nữ : Một lời đã hứa trao duyên
Nam: Xem như trọn kiếp bạc đầu bên nhau
Nữ : Chờ anh mang lễ qua nhà
Nam: Chờ con chim én trao quà mừng xuân.