BÀI THÁNH CA BUỒN
Lời nhạc: Nguyên Vũ
Lời cổ: Phạm Văn Phúc
NHẠC:
Bài thánh ca đó còn nhớ không em
Noel năm nào chúng mình có nhau
Long lanh sao trời đẹp thêm môi mắt
Áo trắng em bay như cánh thiên thần
Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân.
Cùng nhau quì dưới tượng Chúa cao sang
Xin cho đôi mình suốt đời có nhau
Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa
Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng
Ôi giọng hát em mênh mang buồn...
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nhớ một chiều mưa ta đã bên nhau nơi giáo đường Thiên chúa, miền đất cao nguyên ấm nồng hương lửa như còn văng vẳng đâu đây tiếng hát người xưa câu Đêm Thánh vô…. cùng
Đà Lạt chìm trong sương khói mịt mùng.
Phía giáo đường hồi chuông ngân nhè nhẹ, nơi mái hiên chờ khe khẽ tiếng em ca.
Môi mắt rạng ngời hơn muôn vạn sao sa, áo trắng thướt tha tôi nhìn thấy em cười.
Ôi , nụ cười xao xuyến trái tim côi, ngỡ cánh thiên thần ban cho tôi niềm hạnh phúc.
Câu 2:
Giọng hát em mênh mông buồn trong gió, vọng mãi trong đêm man mác tiếng kinh cầu.
Xin Chúa ban cho con một phép nhiệm mầu.
Để người con thương đừng xa rời con nửa bước, để suốt đời con mãi được bình yên.
Cho con trọn đời sống trong mộng thần tiên, vì người xưa có nói câu :”Hữu duyên thiên lý ngộ…”
Bóng em dần xa, chuông chiều ngân nga đổ, tôi vẫn đứng một mình tan vỡ mộng vào yêu.
NHẠC:
Rồi mùa giá buốt cũng qua mau
Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu
Rồi một chiều áo trắng phai màu
Em qua cầu xác pháo bay sau.
Lời nguyện mình Chúa có nghe không
Sao bây giờ mình hoài xa vắng
Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu.
Rồi những đêm thánh đường đón Noel
Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu
Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
Ðêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi...
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Rồi mùa Đông cũng qua mau mang lời hẹn đầu chôn sâu vào nỗi nhớ, áo trắng dần phai tình tôi dang dỡ, xác pháo đưa ai về phố chợ theo ….chồng.
Tan tác màu mây mờ mịt gót chân hồng.
Chúa đã không thương mộng lòng đành tan vỡ , để bao đêm dài tôi thương nhớ người yêu.
Giáo đường Đông này sẽ buồn biết bao nhiêu,
Giáng Sinh vắng em cũng tiêu điều hoang lạnh.
Còn tiếng ca ai giữa vô cùng Đêm Thánh, Chúa hỡi nghe chăng con hiu quạnh nguyện cầu…
LÝ CON SÁO:
Đêm Nô-en,
Thương xót cho tình bơ vơ.
Giáo đường vắng lặng niềm mơ,
Một mình tôi hiu hắt trông chờ,
Áo trắng đã xa mờ.
Cánh thiên thần còn đâu nơi tháp chuông,
Tiếng hát ai đã tan trong mù sương
Mắt môi nào ngày xưa tôi vấn vương,
Giọt môi hôn dưới tháp chuông vời xa…
VỌNG CỔ:
Câu 6:
Còn mãi ngân nga bài ca thiên chúa, khe khẽ hát câu Đêm Thánh vô cùng.
Chúa sẽ bao dung về đây ban phước, mùa Đông lạnh đầy ấm lại bước tha hương.
Nhớ sao giọng hát ai buồn
Đêm Thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi…
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc