CHUYỆN LÀM DÂU
Tân nhạc: Võ Thiện Thanh
Cổ nhạc: Phạm Văn Phúc
TÂN NHẠC:
Ngồi im nghe, gió thổi sau hè,
Ngồi quanh bếp nghe Mẹ kể
Chuyện hôm kia, có người lấy chồng
Lòng em khắc khoải chờ mong
Trời hiu hiu, bấp bênh cánh diều,
Làm dâu mới dăm ba chiều
Rồi hôm nao, mới trăng tháng đầu
Buồn tê tái kiếp làm dâu
Trời sinh ra kiếp làm dâu,
Mấy người đã hạnh phúc được đâu
Này em ơi chớ buồn lâu,
Mấy người mới không, mới không làm dâu ...........
VỌNG CỔ :
1./ Chiều xuống thật nhanh bên túp lều tranh con ngồi nghe mẹ kể, chuyện ngày hôm kia có một người lặng lẽ cất bước vu quy xa mẹ để theo ... chồng.
Một bước sang sông ôm khổ lụy trong lòng.
Tưởng gặp bến trong ai ngờ rằng bến đục , thân gái dặm trường khổ nhục kiếp làm dâu.
Chỉ khóc một mình chứ biết phải làm sao, bởi chuyện làm dâu đã có tự bao giờ.
Đục chịu trong nhờ nơi bến nước bơ vơ, “xuất giá tòng phu” theo câu “tam tòng tứ đức”.
2./ Chưa tròn một mùa trăng chan cơm bằng nước mắt, em gái ngày nao héo hắt tuổi xuân thì.
Chạnh nhớ quê hương trông đợi một ngày về.
Nhớ mẹ nhớ cha bầy em thơ nhỏ dại, nhớ miền quê nghèo vò võ mái tranh xiêu.
Trọn đạo thờ chồng - cay đắng biết bao nhiêu, dậy sớm thức khuya cơm dâng nước rót.
Hầu hạ người dưng mấy ai nhiều hạnh phúc, nơi xứ lạ quê người đành côi cút cảnh làm dâu.
TÂN NHẠC:
Ngồi im nghe có con chích chòe,
Về đây hót vang sau hè
Chuyện hôm qua, có người lấy chồng,
Về ôm gối chăn nằm không
Trời mưa bay, phất phơ chốn này,
Nằm nghe xót xa dâng đầy
Buồn mênh mang, nhớ mẹ cha nhiều,
Chiều ra bến sông đìu hiu ...
Trời sinh ra kiếp làm dâu,
Mấy người đã ở lâu được đâu
Này em ơi, chớ buồn lâu,
Mấy người mới không, mới không làm dâu ....
VỌNG CỔ :
5./ Trời đã mưa bay, buồn miên man nỗi nhớ, nhớ bến sông quê chiều nghiêng đưa sóng lúa, nhớ mẹ nhớ cha, nhớ một thưở êm .... đềm .
Nhớ tiếng ầu ơ kẽo kẹt những trưa hè.
Và ánh trăng thanh trên đường về quê mẹ, đã chìm vào dĩ vãng kể từ đây.
Thân bước qua cầu xin xõa tóc làm mây, vùi kỷ niệm trên đôi vai gầy nặng trĩu.
Bởi phận làm dâu mấy ai mà không hiểu, làm sao cho vui lòng mẹ với em chồng ?
LÝ CON SÁO:
Một bước ly hương,
Xa vắng bao người yêu thương .
Nhớ về quê mẹ mờ sương,
Chuyện làm dâu thân gái dặm trường,
Gối chăn cô lẻ đêm buồn.
Lỡ bước qua cầu đành vương nỗi đau
Phận làm dâu, có mấy ai bền lâu.
Ái ân còn trong đêm khát khao
Hạnh phúc là mơ xót xa thân nàng dâu...
(về vọng cổ)
6./ Rồi sẽ qua mau , em ơi đừng sầu khổ, vì hạnh phúc mai sau câu nghĩa vợ tình chồng.
Cất bước sang sông một lần và mãi mãi, hỏi có mấy người mới không phải làm dâu.
Em ơi đừng có buồn lâu,
Bến xưa đã lỡ nhịp cầu trăm năm...
...................
P.V.P (07-11-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc