EM ĐI TRÊN CỎ NON
Nhạc : Bắc Sơn
Lời cổ : NS Hồng Phượng
NHẠC
Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê. Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre. Quê hương em ở ngoại thành xóm nhà tranh, Em đi qua mấy sông vượt mấy đèo. Dẩu trèo lên đỉnh cao mấy núi cũng lặn lội về thăm.
Em quên tên luống rau càng cua mọc bờ thềm xưa, Nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa. Cha đưa em đi học ngôi trường xa, đôi chân em bé nhỏ sợ lấm bùn. Cha ngồi xuống cõng em cha nói….cỡi ngựa….ngựa phi.
VỌNG CỔ
1. Nhớ làm sao ! Từng bước chân cha nhọc nhằn trên con đường đê lầy lội. Vậy mà con trẻ cứ vô tư cười đùa thích thú, không thấy từng giọt mồ hôi dần tuôn làm đẫm ướt áo cha….già…
Cha che chở nâng niu em như ngọc như ngà…
Trên cây cầu dừa sớm trưa ngày hai buổi. cha cõng em đến trường để rút ngắn đoạn đường xa.
Cuộc sống ở ngoại thành thuở ấy vẫn đơn sơ, em cùng cha mẹ sống trong xóm nhà tranh mái lá.
Dẫu nghèo nàn nhưng vẫn không thiếu vắng, tiếng cười chứa chan muôn vàn hạnh phúc
LÝ BA TRI
Giờ đây em sống ly hương xa cách muôn trùng làng quê nhỏ bé
Lòng không nguôi nỗi thương mong một thuở sum vầy bên mái nhà tranh- Thương lắm cha mẹ già hiu hắt đợi chờ con.
2- Trên cây cầu dừa rụt rè chân bước, nhớ làm sao một thuở nơi này…
Nhớ đám cỏ non mọc ven đường đê ôm phủ chân gầy.
Nhớ dáng mẹ hiền sớm chiều lam lũ, nhớ bóng cha tảo tần ruộng sớm đồng trưa.
Tháng tháng ngày ngày đội nắng đội mưa, tìm kế sinh nhai nuôi con ăn học.
Thời gian thoáng qua làm phai dần mái tóc, nhưng vẫn tươi nở nụ cười khi con trẻ thành danh…
NHẠC
Xám khói xám chân mây hỏi rằng có phải sương mai. Trắng áo trắng ai đi dịu vàng bóng dáng thơ ngây. Tia nắng nhuộm vàng thôn xóm, cơn gió rụng bông bưởi trắng. Nghe có gì như tha thiết, qua lối mòn chưa quen biết.
Em chưa đi trên cỏ non chưa từng nghe mát rượi bàn chân.
Em chưa qua mấy khúc sông chưa được nhìn voi vịnh chiều hôm.
Em chưa yêu ngoại thành, khi mà em chưa nghe trái tim mình rung động. Thuở mẹ đợi cha thương lắm như ruộng đợi phù sa. Thuở mẹ gặp cha thương lắm như ruộng ngập….phù sa.
VỌNG CỔ
5. Dẫu qua mấy sông dẫu vượt mấy đèo dẫu trèo mấy núi. Dẫu xa cách trùng khơi suốt nữa vòng trái đất nhưng em vẫn không quên tia nắng nhuộm vàng thôn xóm cơn gió lay lay bông bưởi trắng rụng… bên thềm….
Vẫn không quên những kỷ niệm êm đềm…
Thôn xóm ngoại thành giờ đây bội phần thay đổi, nhưng lòng dạ con người vẫn bình dị chẳng đổi thay.
Xóm nhà tranh giờ đã thay bằng tường vôi ngói đỏ, ngôi trường nhỏ bây giờ đã thêm mấy tầng cao.
Cây cầu dừa đã được thay bằng cây cầu xây mới khang trang.
Đường rộng thênh thang đón bước chân em trở lại quê nhà
LÝ CHIỀU CHIỀU HUẾ
Lòng em bồi hồi – Quê hương nay đổi thay tuyệt vời – Nhưng vẫn không sao quên- Thuở ấy ngày xưa tuổi thơ nô đùa không điều muộn phiền
Vùng quê ngoại thành này- nuôi em lớn khôn nên người- Tuy cách xa ngàn xa – Nhưng vẫn còn mang nặng trong tim này đến trọn đời
(Về VC) Dẫu em không còn được bước trên bãi cỏ non xanh, Nhưng vẫn còn nghe bàn chân mát rượi. Cây cầu dừa giờ không còn soi bóng, nón lá nghiêng che chân em bước rụt rè .
Qua rồi lứa tuổi thơ ngây
Ngày ngày cha cõng trên vai đến trường
Nhưng lòng em vẫn vấn vương
Nhớ hoài hình ảnh quê hương thâm tình.
Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng đã cho phép Kho tàng Vọng cổ Việt Nam sử dụng và công bố tác phẩm trên https://vongco.vn kể từ ngày 09/01/2021.
Tác phẩm của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng được xuất bản trên https://vongco.vn sẽ được hệ thống chủ động bảo vệ bản quyền nội dung số bởi DMCA. Do đó chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức làm ảnh hưởng đến nội dung và nguồn gốc tác phẩm. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng và của Kho tàng Vọng cổ Việt Nam.