HẠ THƯƠNG
Nhạc: Ngọc Sơn
Lời cổ: Hồng Phượng
NHẠC :
NAM : Hạ ơi! Anh xa em mấy mùa phượng nở
NỮ : Mà lòng ngỡ như xa cách mới vừa hôm qua.
NAM : Lối xưa có còn những tà áo trắng tung bay.
NỮ : Cho ta ngây ngất ngày ngày, bên người tình yêu nhỏ bé.
NAM : Hạ ơi! Anh xa em xa tuổi học trò, hỏi người tình xưa còn thương nhớ người anh trai.
NỮ : Đã hơn những chiều hẹn hò anh đón anh đưa, bên nhau quấn quít từng giờ, ôi tình yêu rót mật vào thơ.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
NAM : Hạ ơi! Anh đã xa em suốt mấy mùa phượng nở, mà lòng ngỡ như mới hôm qua còn gặp gỡ dưới sân... trường. (-)(-) Và trong trái tim anh vẫn dâng lên niềm xúc động lạ thường.
NỮ :Nhớ những chiều hẹn hò anh đưa anh đón, bên gốc phượng hồng anh đứng đợi chờ em. (SL)
NAM :Không biết lối xưa có còn tà áo trắng tung bay, cho hồn anh ngây ngất ngày ngày. Bên người yêu nhỏ bé thơ ngây, cùng mang cái tên của một mùa thương nhớ./-
Câu 2:
NỮ : Vì cuộc sống bôn ba anh phải xa trường xa lớp. Và xa cả người yêu của tuổi học trò. (-)(-)
NAM : Hỡi em yêu có còn nhớ chăng những buổi hẹn hò. Những buổi chiều vàng anh đón em dưới hàng phượng vĩ, bên nhau quấn quít từng giờ vẫn không muốn rời xa. (SL)
NỮ : Ôi tình yêu rót mật ngày thơ,dẫu năm tháng xa xôi lòng em luôn mãi nhớ. Nhớ mùa hạ về sân trường đầy xác phượng. Nhớ những con đường mang kỷ niệm tình yêu./-
NHẠC :
NỮ : Mùa hạ về vắng anh chắc em sẽ buồn, lối hẹn lối hò còn ai để đưa em đường khuất lối ra. Anh yêu em cũng trong một mùa phượng đỏ, mà giờ đây ta đã xa rồi, chợt lòng nghe buồn mênh mang.
NAM : Giờ đây anh bôn ba khắp nẽo đường đời, lòng nặng niềm thương về người em gái nhỏ miền quê. Anh sẽ trở về trong mùa phượng vĩ đơm hoa. Anh em vui tuổi ngọc ngà, ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.
VỌNG CỔ :
Câu 5 :
NỮ : Mỗi bận hè sang là lòng em nghe buồn khắc khoải, khi đã không còn ai đưa ai đón vì dưới hàng phượng vĩ năm xưa đã thiếu bóng anh... rồi. (-)(-)
NAM :Lối hẹn hò xưa giờ chắc chỉ mình em đếm bước lạc loài.
NỮ :Nghe tiếng ve sầu râm ran điệu nhạc buồn não nuột, như than khóc cho cuộc tình sớm vội chia xa. (SL)
NAM :Mùa hạ về phượng vẫn đơm hoa. Hạ ơi !Anh yêu em cũng trong một mùa phượng đỏ.
NỮ : Mà giờ đây ta đã ra rời hai ngã,lòng chợt buồn mênh mang khi nhìn xác phượng tàn./-
Câu 6:
NAM :Hạ ơi! Giờ đây anh bôn ba khắp nẻo đường đời xuôi ngược, nhưng vẫn nặng lòng thương về người em gái nhỏ miền quê.
NỮ : Anh đã hứa sẽ trở về trong mùa phượng vĩ đơm hoa, anh và em lại cùng vui trong tuổi ngọc ngà thơ mộng.
NAM :Nếu vì anh xa làm em buồn em giận, anh sẽ đền lại cho em bằng trăm nhớ ngàn thương. Ướp cánh phượng hồng lên môi má người thương, anh lại đưa em đi trên khắp những con đường. (SL)
NỮ : Ơi những con đường khuất lối ra. Biết bao kỷ niệm của đôi ta
NAM : Người xưa gặp lại người xưa ấy. Bỏ đi nỗi buồn của những ngày qua./.