KHÔNG BAO GIỜ NGĂN CÁCH
Nhạc: Trần Thiện Thanh
Tác giả: Loan Thảo
Nhạc:
Nữ: Anh về với em rồi mai lại đi ,
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý ?!
Nam: Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu .
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím.
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mùa sao sáng đâu bằng đôi mắt em !
Nữ: Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau.
Tình yêu không mau phai như màu áo .
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ .
Lá rơi gọi mùa Thu về sân úa.
Nam: Vẫn không bao giờ ,không bao giờ ngăn cách đâu em!
Vọng cổ:
1/- Nữ: Nếu chẳng cách ngăn thì nắng đã không phai trăng đầy mười sáu tuổi ...vườn cũ quê xưa không chờ không đợi mặt nước sông Thu bèo dạt tới ...chân...trời.
Nếu chẳng cách ngăn thì người đâu đã xa người .
Em không ngậm ngùi trông vời viễn xứ anh không dãi dầu quán lạ trời xa.
Nam: Dù cách núi ngăn sông ngàn trùng thăm thẳm anh vẫn mang đầy hình ảnh của em.
Nữ: Hình ảnh ngày xưa hai đứa học chung trường ,ngôi trường nhỏ trên đường ra tỉnh lẻ...
2/- Nam: Những buổi dừng chân bên trời xa lạ nghe gió heo may thì thầm trên lá úa anh nhớ cùng em sáng vội qua đò . Mặt nước sông lãng đãng bóng mây mờ. Nhìn cội bàng bên sông trơ trụi lá em học thuộc lòng bài học hôm qua.
Nữ: Thu đi trên những cành bàng.
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi!
Hôm qua đã rụng một rồi.
Lá theo gió cuốn ra ngoài sân thôn...
Nhạc:
Nữ: Không bao giờ ,không bao giờ ân tình lại vỡ đôi.
Nam: Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá.
Dáng một người em sao quá xinh màu má !
Nữ: Không bao giờ ,không bao giờ giữa mùa Hè tuyết rơi.
Nam: Một đời hoa không khi nào hai lần nở
Trái mộng tròn trinh nguyên khi đón anh trở về.
Nữ: Với em , với em rồi anh lại đi .
Thì đôi tim non không xa vạn lý.
Áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ý .
Lối trăng đầy tình em còn soi sáng .
Sẽ không bao giờ ,không bao giờ ngăn cách...đâu...anh!
Vọng cổ:
5/- Nam: Hai đứa cùng thôn sống ở bên nhau chia chung kỷ niệm dù cách ngăn nhau chân trời góc biển nhưng hồn vẫn bên nhau tình vẫn luyến...lưu...tình.
Áo nhuộm phong sương mòn mõi gót quân hành .Nằm giữa rừng khuya nhìn sao lấp lánh anh tưởng chừng đôi mắt của người yêu.
Nữ: Cùng lúc ấy em dừng tay bên khung cửi nghe tiếng vạc buồn gọi bạn giữa canh sương .
Nam: Cùng van vái cho quê hương ngừng tiếng súng cùng ước ao cho đất nước được thanh bình.
6/- Nữ: Dòng sông sẽ mang tình thương đắp bồi cho ruộng đất ,mồ hôi sẽ tưới đầy cho luống mạ thân yêu.Anh cùng em đứng trên bến đò chiều nhìn bác lái đò uống vơi chai rượu đế .
Nam: Rồi nghe bác kể chuyện tình quê tình nước sau những tháng ngày ly loạn dài lâu.
Nữ: Cho nỗi buồn theo sông về biển lớn cho niềm vui kết lại giữa khoang đò.
Nam: Rồi giữa đêm trăng tiếng hò lơ lững.
Đối đáp ân tình nhịp điệu ca dao.
Nữ: Hò...hơ..bây giờ mình ở bên nhau .
Không còn ngăn cách núi cao sông đầy.