MAI VÀNG TRƯỚC NGÕ NHÀ EM
Nhạc: Phan Hồng Sơn
Vọng cổ: Lâm Viên
Nhạc
Lối qua nhà em, có mùa xuân đứng đợi
Thấy cây mai vàng khoe nụ chờ ai sang
Lối qua nhà em, tháng giêng sớm quay lại
Hoa đưa sắc vàng, biết mùa xuân đã sang
Nhớ thương làm chi, chờ ai em đứng đợi
Ngóng trông mong chờ, kìa mai vàng đơm bông
Nhớ mong làm chi, mùa hẹn mùa xanh thắm
Mai vàng đã nở, ai nỡ quên lối về
Vọng cổ
1. Sớm hôm nay ai chở mùa xuân đi ngang qua trước ngõ, nhìn mấy nụ mai vàng đong đưa trong gió lòng xôn xao như hoa nở giữa…. xuân về. Ai từng nói yêu em, ai đã trót hẹn thề.
Mà vẫn bặt tăm như bóng chim tăm cá, khi nắng xuân hồng hối hả giọt sương mai. Lá bỗng xanh nhiều trong buổi sớm nay, phải rồi, xuân đã sang cây thay lộc mới. Nào phải như em tháng đợi năm chờ, đăng đẵng bao mùa vẫn một lòng chung thủy….
2. Xa cách phương trời có nhớ nhau
Màu hoa ngõ trước ngỡ phai màu
Ngờ đâu một sớm xuân về tới
Hoa khoe hương sắc, em… nghẹn ngào. Lòng có buồn không – sao nước mắt chực tuôn trào.
Em ước mình như mùa xuân tươi thắm, để cứ đợi chờ người phương ấy xa xôi
Nhưng hỡi ôi em chỉ có một khoảng xuân thời, để yêu thương, và để chờ để đợi
Em nào phải mùa xuân vĩnh hằng không tuổi, đến hẹn lại về rong ruổi với thời gian…..
Nhạn về
Nhìn màu xuân, ngập tràn sân, lòng sầu thương hơn
Anh giờ nơi đâu? Biết chờ bao lâu?
Để xuân tàn – mai thắm cũng úa phai
Chốn phương xa, nào đâu thương tưởng
Kết ân tình, đau khổ riêng mình
Nhìn vườn xuân hôm nay, lá chen hoa cài, ngõ vắng bóng ai
Giờ em tựa cánh mai….
(Dứt đờn, nghệ sĩ vô luôn vọng cổ)
Những cánh hoa vàng mảnh mai, sau mỗi lần xuân sẽ sớm vội….
Vọng cổ
4. …. phai tàn. Có đợi chờ bao lâu thì cũng trót lỡ làng.
Những cánh mai vàng cứ đong đưa trong gió, không hiểu nỗi lòng nên sớm nở đợi xuân.
Hoa tiễn đưa người, hoa quấn quýt đôi chân, người ngóng trông người đã cạn dòng tâm sự
Nắng có long lanh – sương cũng buồn, lệ nhỏ, xuân có về nhanh – trước ngõ cũng lạnh lùng.
Lý mỹ hưng
Nhành mai, ai từng vuốt ve dặn dò
Rằng xin hãy chờ anh, năm tàn cũng không phai màu
Giờ xuân về ngang qua ngõ, mai vàng thắm tươi
Thương nhớ người ơi, nỡ sao, quên câu thề xưa
Bến tương tư chờ, thuyền hoa, đành đi quên lối
Đắm say phương nào, để tội, mai tàn tình xuân
Vọng cổ
6.Nhặt cánh hoa rơi, thương từng cánh mỏng, day dứt mùa xuân, khi vắng bóng anh về.
Có phải thuyền tình đã tách bến sang ngang, để nơi đây mai vàng rơi kín ngõ….
Nhặt hết cho mình những âu sầu thương nhớ, tự hỏi lòng, rồi anh có về không?