MÀU HOA BÍ
Nhạc: Võ Đông Điền
Vọng cổ: Lâm Viên
Nhạc
Nam: Đâu có thể phai mờ kỷ niệm tuổi thơ, đâu có thể phai mờ
Cho ta còn đó chút ngây thơ.
Nữ: Đến mãi bây giờ nhớ hoài hoa bí vàng của tuổi thơ.
Nhớ hoài con bướm vàng thời mộng mơ.
Nam: Ôi cái thuở ban đầu, dệt mộng ngày xanh, ôi cái thuở ban đầu.
Bâng khuâng một mái tóc bay bay.
Nữ: Tóc xõa vai gầy, tóc dài hoa bí cài vào làn mây.
Bóng chiều đang xuống dần mà nào hay…
Vọng cổ
Nam: Em ơi, có phải tại bờ dậu lưa thưa nên dây bí vàng mới len vào bên đó, hay tại sân trường chờ mong bông bí trổ nên dối bạn giấu cô mà mở ngõ…… đưa đường.
Nữ: 1. Cái chuyện trái tim, lắt léo khôn lường. Như gió như mây, có muôn phương vạn nẻo, khi hững hờ, khi thắt thẻo ruột gan.
Nam: Có cả vạn lần anh viết tên anh, cạnh tên em, lên trên trang giấy trắng. Viết để mà mơ mà mộng chỉ riêng mình, chớ nào dám vô tình cho ai kia thấu hiểu….
Lý sắt son
Nữ: Thương sắc bông hoa vàng
Chưa tỏa hương vội tàn
Vẫn còn ngây thơ
Bên bướm tình nhởn nhơ
Nam: Trắng trong hay hững hờ
Làm tim anh nhói đau từng giờ
Vọng cổ
Nữ: 2. Chắc tại em quá ngây thơ, trái tim non dại, mơ bướm, yêu hoa mê mải tuổi… xuân thì.
Không nghĩ chuyện tương lai cũng nào có kiêu kỳ.
Nam: Sao cứ để người con trai thầm lặng, trưa sớm đi về trĩu nặng tình riêng.
Nữ: Em lo sợ rằng khi hết tuổi hoa niên, hai đứa chia xa đôi phương trời khác biệt. Thì sẽ vương mang thật nhiều nuối tiếc, thà giữ cho mình không ai biết ai hay…
Nhạc
Nữ: Nhớ lúc tan trường, anh cùng em bắt bướm.
Bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng.
Nam: Anh đền em màu hoa bí.
Nữ: Hoa bí vàng thay con bướm vàng, nghe thương nhớ mênh mang.
Nam: Nay bí trổ hoa vàng, về lại trường xưa, nay bí trổ hoa vàng.
Nữ: Bâng khuâng chợt nhớ sắc hoa xưa,
Nam: Hoa vẫn tươi màu.
Mái trường xưa có là Hoàng Hạc Lâu.
Biết tìm con bướm vàng ở nơi đâu.
Vọng cổ
Nữ: Ôi cái thuở thơ ngây cái thời khờ dại, đâu biết một lần ra đi là có đôi khi không trở lại… bao giờ.
Nam: 5. Có ai hẹn thề đâu mà anh đợi anh chờ. Không chút phôi pha bóng hình năm cũ, nhớ hoa bí ai cài trên mái tóc mây
Nữ: Không hẹn mà cùng gặp gỡ nơi đây, nhìn hoa bí vàng, nhớ bao nhiêu là kỷ niệm. Em có buồn đâu sao trái tim nghèn nghẹn, đã vội lướt qua nhau để lạc mất nhau rồi.
Nhạc
Nam: Đâu có thể phai mờ kỷ niệm tuổi thơ, đâu có thể phai mờ.
Cho ta còn đó chút ngây thơ.
Nữ: Đến mãi bây giờ nhớ hoài hoa bí vàng của tuổi thơ.
Nhớ hoài con bướm vàng thời mộng mơ.
Vọng cổ
Nam:6. Nhớ những ngày thơ để mà xoa dịu, những vết thương mình đón nhận trong đời. (+)
Chúc cho người giữ mãi những hồn nhiên, và hạnh phúc xua tan muộn phiền trắc trở
Nữ:Bông bí vàng tươi màu trong nỗi nhớ, chuyện năm nào sao cứ ngỡ hôm qua./.