NẮNG CÓ CÒN XUÂN
Tân nhạc: Đức Trí
Vọng cổ: Hoàng Thành
NHẠC
Nam: Mùa Xuân ơi!
Ta nghe mùa Xuân hát bên kia trời, đồi núi xanh ngời,
Nữ: Đâu đây tiếng đàn cầm buông lả lơi,
Ðâu đây tiếng lòng tôi nghe tả tơi.
Nam: Và em tôi…
Lung linh giọt sương trắng trong vời vợi, em biết yêu rồi!
Nữ: Em yêu những chiều ngồi nghe lá rơi.
Em yêu tiếng đàn tôi, yêu… thế… thôi!
VỌNG CỔ
1/ Nam: Giọt nắng lung linh mơn man chồi lá xanh non như ánh mắt người thương đang lấp lánh, xuân đến hay chưa? sao âm vang tiếng hát cho đồi núi xôn xao lay động cánh… mai… vàng.
Nữ: Em đã nghe lời yêu thương câu hát rộn ràng.
Nam: Tiếng hát âm vang hòa trong nắng ấm, khi sương hồng còn lãng đãng lá non tơ.(+)
Nữ: Cho đàn chim rừng ríu rít líu lo, ngắm cảnh sơn khê cây lành trái ngọt.
Nam: Mỗi năm xuân về cho đời đẹp ước mơ, như tình yêu của đại ngàn xanh thẳm…
Nữ: (nói) Anh là khách lạc bước phiêu du, mà xem ra cũng đồng cảm với quê em lắm vậy?
Nam: Ờ… đó chẳng qua là tôi thích phong cảnh thiên nhiên, tôi yêu đồi núi bản làng và… và yêu đóa hoa rừng dịu dàng hương sắc.
2/ Nữ: Anh ở miền xuôi em bản làng xa xôi cách trở, duyên cớ chi lại tìm đến nơi này?
Nam: Có lẻ tại Bà nguyệt Ông tơ xui nên cuộc sum vầy.
Cứ mỗi bận xuân sang mai vàng nở rộ, đàn én luyện trời là tôi vội vả lên thăm.(+)
Nữ: (nói) Anh lên thăm ai? bộ anh có bà con ở đây hả?
Nam: Ờ không, tôi… tôi không có bà con nào ở đây hết. Mà tôi tới thăm… ờ thăm người dưng thôi à!
Nữ: Ủa! người dưng… sao lại thăm?
Nam: Ờ vì… người dưng khác họ mà đem lòng nhớ thương…
NHẠC
Nữ: Như bao giọt sương còn vương mình trên lá.
Như bao nụ hoa ngát xinh môi em cười.
Như Xuân chờ đông tình ta còn xa quá!
Nam: Nên anh chờ em chẳng biết đến bao giờ.
Ðêm nay từng đàn chim trắng về.
Xa em biết ngày xuân nắng có còn, vương, trên môi em.
VỌNG CỔ
5/ Nữ: Em như làn mây trắng êm trôi trên khoản trời cao rộng. Đang chờ gió ngàn cuốn đi về nơi bến mộng cho hương tình yêu thêm đẹp dáng… xuân… hồng.
Nam: Em ơi! mùa xuân đã đến bên ta da diết mặn nồng.
Làn gió xuân thì thầm duyên mai trúc, lời yêu nào tả hết nổi niềm thương.(+)
Nữ: Em như bao giọt sương còn vương mình trên cành lá, như nụ hồng ngần ngại bướm ong.
Nam: Anh như xuân chờ xua tan băng giá, cho oanh yến gần nhau thắm đượm duyên nồng.(+)
Lý Đương Đệm
Nữ: 1-Gió xuân nhè nhẹ, cho lòng xuyến xao.
Vẳng xa xa bên đồi vọng lại.
Tiếng đàn ai vun vút lả lơi.
Khiến tim em bồi hồi xao động.
Nam: Nhưng tình tôi ai đó đâu hay?
2-Tiếng tơ êm dịu, thay lời gởi trao.
Nữ: Đã yêu nhau xin đừng chớ vội!
Chờ xuân sau oanh yến chung đôi.
Chữ tơ duyên ông trời đã định.
Thì ngại chi năm tháng anh ơi!
(Về Vọng cổ)
6/ Nam: Em ơi! em đã nói vậy thì thôi anh sẽ cố chờ đợi nàng xuân về con én báo tin vui, mình sẽ nghe xuân hát mừng đôi lứa tìm được bến mơ cho thỏa nỗi mong chờ.(+)
Nữ: Mùa xuân này em đã biết nhớ thương, biết xuyến xao khi nhìn mai vàng khoe sắc.
Nam: Xuân sau đôi bóng giao kề,
Biết ngày anh về NẮNG CÓ CÒN XUÂN.(+)