THÀNH PHỐ BUỒN
Lời nhạc: Lam Phương
Lời cổ: Loan Thảo
NHẠC:
Nam: Thành phố nào nhớ không em, nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi, đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nữ: Nắng hôn nhẹ, làm hồng môi em, mắt em buồn, trong sương chiều anh thấy đẹp hơn
Nam: Một sáng nào, nhớ không em, ngày chủ nhật, ngày của riêng mình
Nữ: Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa, người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau, bên góc giáo đường, tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình, mãi mãi....gần nhau...
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Thành phố buồn mù sương chìm khuất đường quanh co thông già xơ xác lá gió lạnh miền xa về quyện tóc em...sầu. Tay trong tay nhìn nắng rụng lưng đồi.
Nữ: Gió chiều thổi đùa tung làn tóc rối,
Nam: Có nghe lạnh nhiều không hỡi người yêu.
Nữ: Từng giọt nắng nhòa trên cành lá, nghe xôn xao ngàn hoa nắng rơi rơi...
Nam: Nhìn chiều lên trong mắt của em tôi, nắng hôn nhẹ triền môi hoa nắng cài lên tóc...
NHẠC:
Nam: Một sáng nào, nhớ không em, ngày chủ nhật, ngày của riêng mình.
Nữ: Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa, người lưa thưa chìm dưới sương mù.
Câu 2:
Nữ: Quỳ bên nhau chấp tay cầu nguyện, cho hai đứa mình mãi mãi được gần nhau.
Nam: Tiếng chuông buồn như vọng lại từ xa, em ngước nhìn ánh mắt chợt lung linh màu sương khói
Nữ: Tựa đầu vào vai anh em khẽ nói, sợ tình mình rồi như sương khói dần tan....ơ..
NHẠC:
Nam: Rồi từ đó, vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Nữ: Rồi từ đó, chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Nam: Âm thầm, anh tiếc thương đời,
Nữ: Đau buồn, em khóc chia phôi,
Nam: Anh về, gom góp kỷ niệm..tìm ...vui
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Rồi một ngày kia chuông giáo đường ngân vang trong gió, thành phố buồn nằm nghe khói tỏa người lưa thưa chìm dưới sương...mù.
Nghe đâu đây vang vọng tiếng kinh cầu. Con đường xưa rưng rưng màu hoa nắng, mình mất nhau rồi phố cũ lạnh mờ sương.
Nam: Nghe như gió thở than niềm ly biệt, hàng thông già xõa tóc khóc chia phôi
Nữ: Đau buồn em khóc tình dang dở
Nam: Anh âm thầm thương tiếc mộng không thành.
Câu 6:
Nam: Rồi từ đó hai đứa mình xa cách, duyên tình xưa giờ năm tháng nhạt nhòa. Chốn phong ba em về vui duyên mới, anh âm thầm góp kỷ niệm tìm vui
Nữ: Không có em, anh có đi trên con đường cũ tìm lại màu hoa nắng ngày xưa
Nam: Con đường ngày xưa thông già reo trong gió, giờ không em sỏi đá cũng u buồn
Nữ: Tóc cài hoa cưới thay hoa nắng, em bước theo chồng giữa khói sương
Nam: Em chìm trong khói pháo vu quy, phố buồn chìm dưới sương chiều lạnh băng.