TÌNH ĐÊM XỨ LẠNH
Tân nhạc: Thanh Sơn
Vọng cổ: Việt Ngữ
Tân nhạc
Ngồi trên mỏm đá nghe đồi thông hát lòng man mác buồn. Đà Lạt vào đông mưa phùn lất phất thêm tiếng suối tuôn. Khơi lại kỷ niệm mười mấy năm qua rồi, xa vùng băng giá nhớ nhung riêng lòng tôi..
Thời gian thắm thoát, chôn vùi một giấc mộng chưa xóa mờ. Tôi thường hình dung một người em gái xỏa tóc ngây thơ. Bây giờ chắc lạ chắc không bao giờ, thấy lại dung nhan mắt môi của người xưa..
Vọng cổ
1. Đà Lạt vào đông hoa mi mô sa vàng rơi trên phố, tôi chợt nhớ hình ảnh người em gái ngây ngô trong gió lạnh mưa… sầu
Đi dưới mưa bay lặng lẽ cuối đầu
Mười mấy năm qua xa vùng băng giá, xa xứ sở sương mù xa nỗi niềm riêng
Tôi nhớ hàng thông già vẫn đứng lặng yên, nhớ tình yêu xưa mộng mơ huyền ảo
Nhớ buổi ban đầu lòng thấy nao nao, khi đến vùng cao lạnh lùng băng giá…
2. Phố nhỏ cao nguyên thêm buồn hiu quạnh, giá buốt con tim hay lạnh giữa thiên đường ?
Đà Lạt ơi tôi thức trọn đêm trường
Để hình dung ra người em gái nhỏ, buông mái tóc thề em xỏa bờ vai
Sương rơi dày càng lạnh buốt đôi tay, tôi viết tặng em bài thơ ngày kỷ niệm
Vần thơ xưa với màu pan sée tím, với đôi mắt đợi chờ thương nhớ từng đêm…
Tân nhạc
Đêm nay nhớ nhiều, Đà Lạt thương đón khách đa tình. Ngoài trời sương xuống nghe như lạnh buốt đôi vai mềm. Dư âm thoảng về một mùa xuân thương nhớ, những cánh hoa đào nở thấy tâm hồn bơ vơ..
Người ơi có nhớ xin đừng quên nhé mà ghi suốt đời. Đà Lạt còn đây tôi còn thương nhớ muôn kiếp khôn nguôi. Hoa đào chớm nở, có tôi mong chờ, bao giờ em đến xóa tan giấc mộng mơ..
Vọng cổ
5. Em ơi ! Tôi đứng giữa ngàn hoa mơ ngày hạnh ngộ, mơ đôi mắt ngây thơ bên hồ Than Thở, mơ hạnh phúc đơn sơ tay ấm môi… nồng
Mơ đến bên nhau xóa mộng trong lòng
Dù ở ngoài kia mưa bay nặng hạt, nhưng tôi vẫn thương nhiều Đà Lạt và em
Dư âm buồn thao thức trọn một đêm, để nhớ về em với nỗi niềm tâm sự
Tình cảm đơn phương mang tâm hồn lữ thứ, xin gởi lại cho em trên xứ hoa đào...
Đoản khúc Lam giang (đoạn cuối)
Khúc hát đơn phương trên đồi chiều
Mà nghe thương nhớ trong tim, tôi chờ đợi em
Đắp xây ân tình cho màn sương
Xóa đi bao ngày ôm sầu thương nhớ mong..
(về vọng cổ câu 6)
Em hãy đến bên tôi xóa tan giấc mộng, chung bước bên nhau nghe gió lộng lưng đồi..
Nhưng giấc mơ xưa giờ đã xa rồi, tình đêm xứ lạnh phai phôi ngỡ ngàng
Đã tan một giấc mộng vàng, tôi còn nhớ mãi cô nàng ngây thơ…
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.