A TƯ ĐÀ MỪNG PHẬT ĐẢN SANH
Dương Kinh Thành
NÓI LỒI
Tiếng vọng giữa không trung làm tuyềt tan giá lạnh
Cho mặt trời mở lại ấm mùa thu
Hoa lá chuyển mình chinm cất tiếng líu lo
Nam Thiện Bộ Châu đón chào ngày lịch sử.
VỌNG CỔ
1- Núi Hy Mã Lạp Sơn gọi mời bàn chơn A Tư Đà cất bước. Cầm gậy trong tay mắt dõi ra phía trước quên hẳn tuổi tám mươi đang run rẩy bên đường…
Theo vầng sáng kia Ngài thẳng hướng đi tìm…
Ôi đất ngàn năm mây mờ tuyết lạnh, nay bổng chốc biến thành dòng suối ấm trong xanh-
Một điềm lành hiếm có ở thế gian, cố rảo bước đến thành Ca Tỳ La
Vệ. Tịnh Phạn Vương hay tin bế tử hoáng ra đảnh lễ, nhưng đạo sĩ lại quỳ hôn bàn chơn xuất thế.
2- Trong diện mạo khôi ngô trông hào quang tỏa rực A Tư Đà cười (cười), đạo sĩ đã cười vang nghiêng ngả sân chầu…
Mộ giây lâu lại khóc ướt râu dài…
Ta cười đây vì chia vui cùng nhân thế, đại diện muôn loài và các cõi đón bậc Như Lai-
Còn ta khóc đây bởi nghĩ thân ta sắp an bày, cõi Vô Sắc Giớ sẽ thọ sanh ngày ly biệt.
Không nghe được những lời chánh pháp, của đấng Đại Từ Đại Giác hoằng khai.
( Một đoạn bàn đờn Mạnh Lệ Quân)
VỌNG CỔ
4- Ba mưoi hai tướng tốt hiện bày tám mươi vẻ đẹp, A Tư Đà đưa bàn tay run rẩy vuốt ve mà tiếc mãi tấm thân mình đã khô cằn…
Mấy bận luyến lưu chẵng muốn bước rời..
Nhìn mãi con người như bao chúng sanh trhể hiện, ai biết đây sẽ là một chơn lý ngự mã vĩnh niên-
Các người ơi bồn giai cấp đã thống trị từ lâu, mắt ta mờ vì chứng kiến nhiều bất nhẫn.
Râu ta dài bạc trắng nhuộm tang thương , của bao người cùng đinh cam số phận cơ hàn.
5- Lấy nỗi khổ đau của mình để so sánh với tha nhân, để thấy rằng ai cũng mướn sống an lành..
Ngắn ngủi kiếp nhân sinh trả nợ luân hồi…
Ai cũng tham sống và sợ chết, thế mà không ai tạo ra được sự sống để nương nhờ đức hiếu sinh-
Gian dối lọc lừa để mưu hại lẫn nhau, gian dối lọc để mưu hại lẫn nhau, lớp son phấn ma vương làm đảo điên chân lý.
Ôm ấp bên mình một tình yêu vị kỷ, khi ngoảnh mặt đi lại chá đạp thâm tình.
6- Ta vừa giải bày những nỗi khổ chúng sinh, những nỗi khổ trong lòng ai cũng có.
Nên đức Phật từ A Tỳ ngục tốt nguyện đản sinh, làm ngọn đuốc sáng soi cho đêm dài u tồi.
Đã tường tận chưa những nỗi khổ thế gian, hảy bôi đi lớp phấn son giã tạo muôn đời ôm ấp giấc mộng phú du.
Nhìn lại thân mình để thương người cùng khổ,-Hậu quả khôn lường với những ai tàn độc, phước báu sẽ vế tay ai luôn chăm bón cây lành.
Tuổi ta già! Đó cũng là một sự khổ đau
Nhưng ta vui mừng vì được yết kiến Như Lai
Chì không nghe được lời Thế Tôn chỉ dạy
Hạnh phúc cho người gặp pháp Phật ngày mai./.
----------------------------------------------------------------------------
Thông tin từ tác giả: Bài hát này thu âm năm 1992 trong album “Ca Cổ PG 2” do Bích Phượng , Hửu Thọ và cố nghệ sĩ Hồ Kiểng thể hiện. Nắm 1998 cố nghệ sĩ Việt Hùng cũng đã thu âm tại hải ngoạ bài hát này.