LÒNG MẸ HẬU PHƯƠNG
Vũ Bằng
Lý con sáo
Trông, trông lên. Ánh sao Bắc đẩu soi đường con đi
Gian khổ nào nệ chi. Mang trong tim dòng máu quật cường
Xông lướt ra chiến trường.
Lời Bác truyền còn vang núi sông, nghe thiết tha cho vạn tình thương
Bao năm dài Bác không yên giấc, vì miền Nam còn ngăn cách đôi phương
Vọng cổ
1. ôi lòng Bác Hồ mênh mông như biển cả. Âu yếm thân thương cao vút tận mây……trời. Nghĩa nặng ơn sâu con ghi nhớ trọn đời. Bác yên giấc như vầng thái dương vẫn toả sáng, lo cho miền Nam và bầu bạn gần xa. Bác đã dặn chắc chiu từng hạt gạo, tất cả cho miền Nam để đánh thắng quân thù, ôi lòng hậu phương là niềm thương của Bác, vang vọng trời Nam với niềm tin tất thắng…..
2. Cả hậu phương đã lắng nghe tiếng Bác gọi thiêng liêng vang hồi kèn xung trận, rộn rã gái trai như trẩy hội Đền Hùng. Vì miền Nam rầm rập lên đường, theo gót cha ông những chàng trai Phù Đổng nhịp bước đêm ngày xẻ dọc Trường Sơn. Khơi sóng Bạch Đằng hoà Cưủ Long làm nên lịch sử, thôi thúc lòng người tiếng vó ngựa Quang Trung, đây là trận cuối cùng quyết thắng sức mạnh thần kỳ hòa nhịp hai miền chấn động bản hùng ca….
Đảo ngủ cung
Mẹ ơi… con biết mẹ bao đêm dài thao thức, vững lòng tin theo dõi bước con …..đi. Hướng về Nam, mẹ sung sướng tự hào chan chứa niềm yêu thương. Câu hò hoà tiếng máy ngân vang. Ở hậu phương mẹ chắc chiu từng hạt lúa vàng, nhắc con vững dạ lên đàng, mẹ gửi trọn mùa chiêm. Thuở còn ấu thơ, tay mẹ nâng niu cực khổ đêm ngày , nay trên mỗi chặng đường dài con đã lập nhiều chiến công. ôi Tiền tuyến hậu phương, non sông một dãi nối liền, bom đạn Mỹ đừng hòng… ngăn cách tình hậu phương.
Vọng cổ
5. Mẹ tiển con đi vẫn nụ cười kiêu hãnh. Con dành giọt nước mắt tuôn rơi để chờ ngày gặp mặt và đây chiếc áo mùa đông mẹ gửi theo con để phòng khi giá lạnh lúc quân…..hành. Mẹ dõi theo con đang thẳng hướng về Nam với tất dạ chân thành bao năm qua mai vàng đua nhau nở khắp quê mình đang rực rỡ chiến công, tiền tuyến hậu phương chung sức một lòng mỗi bước quân đi là niềm tin tất thắng trang nhật ký con còn ghi đậm mãi. Những bà mẹ Việt Nam trung hậu đảm đang bất khuất kiên cường.
6. Hò ơi…gió mùa thu mẹ ru con ngủ. năm canh chày mẹ thức đủ vừa năm. Quê mình còn thảm họa chiến tranh thì con còn đi mãi trên dặm đường thiên lý. Ngày mai đây khắp đất nước không còn tên xâm lược con sẽ về quê hương. Kính dâng lên mẹ những dòng hoa chiến thắng. mẹ nắm lấy tay con trong ánh nắng Ba Đình. Tiền tuyến hậu phương vẫn tiếp tục lên đường dồn sức mạnh bốn ngàn năm lịch sử. gió xuân ơi có bay về phương Bắc cho gởi tâm tình thương nhớ đến hậu phương.