ANH VỀ LÀM RỂ PHƯỚC LONG
Lâm Hữu Tặng
Nói chậm:
Ngày mới quen nhau, em bảo với anh rằng:
"Anh là dân chốn thị thành, còn em thì ở chốn núi đồi chẳng biết có xứng hay không? Chỉ sợ...anh làm rể Phước Long rồi thêm tủi thêm buồn với chúng bạn "
Có gì đâu em ơi cái chuyện ấy, bởi đã yêu nhau rồi thì ai nghĩ đến chuyện hèn sang
Anh đã yêu em và yêu luôn cả quê em
Yêu Phước Long qua từng trang lịch sử
Và anh đến quê em đến với vùng đất đỏ
Nghe tiếng suối gọi mời tha thiết nghĩa tình quê
Đoản khúc lam giang
Một chiều về quê em
Nghe luyến lưu khi rừng hát ru
Màu xanh cao su bạt ngàn
Như vẫy gọi đón chàng rể quý
Cùng hương điều ngất ngây
Anh đắm say đất rừng nơi đây
Khi đến chân đồi
Ngước lên đỉnh cao
Em bảo với anh rằng
"Anh có yêu bằng lăng?"
Anh bảo rằng anh yêu
Hoa tím rưng rưng
Yêu cả những con người
Một thời liệt oanh
Chiến đấu chẳng hề chi
Cho núi đồi xanh thẳm màu
Cho quê mình vang tiếng cười
......
Tiếng suối reo vui như gọi mời
Cùng nhau đến Phước Long
Thăm dòng điện sáng
Đất quê em càng sáng ngời niềm tin
Anh đã yêu rồi đất đỏ quê em ơi....Phước... Long.
Vọng cổ
Câu 1
Em ơi! Đã yêu nhau thì câu muối mặn gừng cay càng thêm nồng nàn tha thiết . Phước Long quê em dù một lần anh đến mà tim anh đã gắn bó tựlâu... rồi .
Mẹ kể anh nghe, chiến thắng mùa xuân đã làm nên lịch sử rạng ngời.
Tiếng súng Phước Long báo hiệu niềm tin mới, cánh cửa mở rồi ta gặp ánh bình minh.
Đêm nay cùng em đi dưới ánh trăng sáng lung linh, trên đỉnh Bà Rá năm xưa nhìn những cánh bằng lăng tím nở.
Em ơi! Tình yêu không phân biệt sang hèn, anh đã yêu rồi Phước Long quê em đó .
Câu 2
Đi bên em giữa vườn điều vào một chiều nhạt nắng, thoang thoảng hương thơm nghe dịu ngọt trong lòng.
Em bẽn lẽn nhìn anh đôi má ửng hồng.
Anh hái quả điều rồi hỏi em sao kì thế, hạt lại nằm ngoài chẳng giống quả chi.
Em mỉm cười rồi chạy thật là nhanh, để cho anh ngẩn ngơ nhìn bóng hồng khuất dạng.
Không là thi sĩ mà hồn thơ lai láng, ngây ngất hương trời hương đất người ơi .
Lối:
Chiều nay anh sẽ thưa cùng ba với má
Mai mốt này, anh về làm rể nơi đây
Cùng chung tay mình xây dựng lại quê hương
Cho đường tới tương lai ngày thêm rộng mở.
Vọng cổ
Câu 5
Em ơi ! Ta sẽ cùng nhau vun bón cho gốc điều quê hương thêm thắm màu xanh hy vọng, từng quả vàng tươi như tô điểm cho... đời .
Dẫu có khó khăn nhưng anh đã nguyện rồi .
Quê em đó đã qua thời gian khó, đất nơi này như có mạch sống hồi sinh.
Chẳng phụ tình người đã đổ bao giọt mồ hôi, bao xương máu của những người đi trước.
Để Phước Long đang thay màu đổi sắc, màu tím bằng lăng và phảng phất hương điều.
Câu 6
Ngồi bên em trên đồi bằng lăng dưới vầng trăng sáng, nghe núi đồi reo khúc hát hân hoan.
Em ơi! ở nơi này không có đường phố đông vui, nhưng mỗi con đường là mỗi dòng lịch sử.
Không có tiếng nhạc của thị thành náo nhiệt, chỉ có tiếng suối reo cười và tiếng gió vi vu.
Vầng trăng nơi này thơ mộng quá phải không em, anh đã hiểu từ trái tim nhân hậu.
Câu chuyện ngày xưa nay trở thành huyền thoại, để thế hệ mai sau tiếp bước xây đời.
Đám cưới tụi mình giữa vườn điều quê mẹ
Hai họ chúc mừng cho đôi trẻ nên duyên
Anh về làm rể Phước Long
Dẫu gừng cay muối mặn vẫn bền lòng thủy chung.