BÀI CA TẶNG MẸ
Lâm Hữu Tặng
LỐI:
Con đã về đây, hỡi mẹ ơi!
Bao năm vời vợi chốn quê người
Xa xôi trôi nổi đời sương gió
Nặng nghiệp cầm ca nghẹn tiếng cười
LÝ CHIỀU CHIỀU:
Bồi hồi con đứng bên dòng sông trong chiều nay
Lắng nghe câu hò điệu hát, nhớ thương tháng năm quê người
Ôi tiếng ca năm nào, dạt dào tình yêu thương
Chứa chan biết bao thâm tình.
VỌNG CỔ
CÂU 1
“Mẹ ơi” hai tiếng thiêng liêng mà mười mấy năm qua con vẫn gọi lên trong những lúc cô đơn trên bước đường lưu diễn. Để tự sâu thẳm trong tim như tìm thấy hình bóng mẹ thân yêu luôn dõi theo con trên sân khấu muôn....màu.
Ngày ấy còn thơ, mẹ hát ru con bằng tiếng hát ngọt ngào.
Bằng câu vọng cổ quê hương dạt dào từng cung bậc, bằng trái tim nhân từ của tình mẹ bao la.
Nhà mình nghèo, ba mẹ phải lo toan, mười đứa con bữa no bữa đói.
Ngày vất vả trên đồng ba mẹ quản chi, chỉ mong con sớm thành nhân chi mỹ.
CÂU 2
Các anh chị con lớn lên từ lời ru của mẹ, từ câu ca ngọt ngào của xứ sở quê hương. Rồi thời gian, mỗi đứa một con đường, đứa thì xuống tận Cà Mau, đứa vào khu công nghiệp. Riêng thằng út Hậu thì mẹ lại càng thương nó, tuổi nhỏ thông minh học giỏi lại ngoan hiền.
Từng câu ca, vừa nghe qua là nó lại thuộc liền.
Bởi vậy mẹ hay gọi nó là nghệ sĩ, biết đâu sau này nó sẽ thành danh.
Nói thì nói vậy thôi, chớ ai đời cho con mình đi làm kép hát.
Dẫu cho con có rỡ ràng đi nữa nhưng ăn quán ngủ đình, cực lắm con ơi!
LỐI:
Vì quá lo cho con, nên sức khỏe mẹ hao mòn
Căn bệnh trầm kha mẹ chỉ còn từng giây từng phút.
Nắm tay ba mẹ bỗng nhiên bậc khóc
Khẽ dặn chồng hãy lo lắng đàn con.
CÂU 5
Cơn mưa chiều như muốn chia sẻ cùng đàn con nỗi buồn vời vợi. Bởi mẹ đã ra đi vĩnh viến không...về.
Thằng út Hậu chiều nay không đón mẹ nữa rồi.
Mỗi chiều nó hay ra ngoài ngõ, chờ mẹ làm đồng về để mẹ hát ru.
Để nó hát lại cho mẹ nghe cái bài ca hôm trước, nó thuộc vanh vách từng lời từng chữ hỏng có sai.
Chiều nay nó ngồi bên chiếc võng đong đưa, nhìn những hạt mưa bay mà nước mắt lưng tròng.
CÂU 6
Mẹ ơi! Đã mười mấy năm rồi hả mẹ? Thằng Hậu ngày nào nay đã là nghệ sĩ cải lương.
Con biết mẹ lo buồn cho cái nghiệp cầm ca, nhưng mẹ vẫn bên con qua từng bài ca từng vai diễn.
Trên sân khấu con gởi hồn mình theo tiếng hát, nghe vẳng bên tai lời mẹ ru con.
Để chiều nay về lại giữa quê hương, Cần Đước thân thương đón chào con trở lại.
Hai tiếng “mẹ ơi” hôm nay con khẽ gọi, mà mười mấy năm qua con nén chặt trong lòng.
Con sẽ hát bài ca dành tặng mẹ
Hát bằng tấm lòng bằng máu nóng tim con
Bằng tình quê hương chứa chan câu nhân nghĩa
Bằng sức mạnh tuyệt vời tình mẫu tử thiêng liêng.