Nhạc:
Ngày nào cho tôi biết
Biết yêu em rồi, tôi biết tương tư
Ngày nào biết mong chờ
Biết rộn rã buồn vui đợi em dưới mưa
Ôi biết đem tin này
Vắng như lòng giấy, tình yêu lấp đầy
Rồi biết quên câu cười
Biết cho đôi dòng lệ rơi.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Ngày mưa biết đợi tương tưnắng biết chờ rộn rã là ngày em cho tôi biết yêu... nàng. (-)(-) Tôi biết suy tư, tôi biết mơ màng. (+) Tôi biết làm thơ tôi đăng lên báo, tôi biết lấp đầy trang giấy trắng đêm đêm. (SL) Tôi biết gọi hoài, hay viết mãi tên em. Tôi biết con tim, dâng lên niềm thương nhớ. Tôi biết yêu, làm hơi thở cũng tương tư. Tôi biết quên câu cười, thay đôi dòng lệ nhỏ!/-
Câu 2:
Ngày tôi biết yêu em, là ngày chuốc đầy tư lự. Rời tuổi thơ ngây, xa vở học trò. (-)(-) Ngày dệt đêm thêu cho cuộc hẹn hò. (+) Rồi nhớ bóng thương hình khi vắng mặt. Nghe hương tình dào dạt trong tim. (SL) Tôi biết rồi tha thiết yêu em, tình như đá nặng chìm sâu bể ái. Tình bất chợt mà tương tư ôm lấy, nghe cuộc đời như ngại mấy niềm vui./-
Nhạc:
Tình yêu đã trở lại
Đôi mắt đêm ngày vơi hết đọa đày
Tà áo em phơi bày
Ngón tay em dài, tiếng yêu không lời.
VỌNG CỔ:
Câu 4:
Tình bước ra đi tình quay trởi lại mắt vơi hết chung thân lòng hết lưu... đày. (-)(-) Ngà ngọc cho nhau, sỏi đá cũng phơi bày. (+) Với những tiếng yêu không lời cạn tỏ, em ngón tay dài thêm nét mưa sa. (SL) Tà áo em bay thoang thoảng hương hoa, tình mỗi lúc như đậm đà, ngây ngất. Tình trở lại là tình chưa dứt. Tình dây dưa, tình không chết bao giờ./-
Nhạc:
Ngày nào lòng tôi đã
Biết vui biết buồn, ôm mối tương tư
Ngày nào cánh thiên đường.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nặng gánh tương tư, tôi run chân tìm quá khứ Mơ ngày xưa mở hé cánh thiên... đường. (-)(-) Tình đẹp tình mơ tình biết vui buồn. (+) Tình có lúc ngon như trái táo, ghé răng vào ta cắn ngọt thơm tho. (SL) Cho mạch tình rộn rã trái tim thơ, để có lúc như dật dờ đôi mắt đợi. Có lúc tình yêu như trăn trối, miệng môi ơi tình sao tới cuối đường./-
Nhạc:
Tôi ghé răng cắn vào
Miệng môi ngọt đắng, tình yêu cuối đường
Là trối trăn cuối cùng
Giấc mơ não nùng vội tan.
Câu 6:
Dù trối dù trăn dù lăn dù lóc, tình yêu người luôn mắc nợ vương tơ.Những sợi tơ tình luôn rối rắm, cho giấc mơ ta thêm não thêm nùng. (SL) Là trăn là trối sau cùng. Giấc mơ, là giấc não nùng vội tan./.