BIỂN ĐỢI
Trần Việt Liêm
Nói lối
Đêm nay một mình em trước biển
Mượn con sóng bạc đầu cõng nỗi nhớ đi xa
Người thương ơi anh ở nơi nào?
Nói đi anh bao giờ anh trở lại
Lý Cái Mơn
Ngày chia tay, nhìn nhau anh hứa
Sẽ mãi bên em cho dù cách xa người ơi
Đã yêu nhau nguyện thề son sắc thủy chung một lòng
Cầm tay nhau nghe tâm hồn xuyến xao
Ta ước mơ ngày sau
Dây tơ hồng thắm se duyên nợ trầu cau
Vong cổ:
Câu 1: Rồi anh đi để biển buồn man mác. Chiều Dương Đông khi hoàng hôn tím nhạt bóng nhỏ cô đơn chờ đợi bước ...anh ...về
Có xa lắm không anh, hải đảo với đất liền?
Sao em thấy như dặm ngàn hải lý, vời vợi bến bờ nơi ấy tình anh. Biển đêm này phẳng lặng một màu xanh, từng đoàn tàu nối nhau vượt trùng khơi rẽ sóng. Tàu đi rồi bến vắng cô đơn, anh đi rồi em thương em nhớ
Câu 2: Anh đến quê em mang theo dòng điện sáng, cho nhịp sống nơi đây thêm rộn rã tưng bừng
Phố thị xôn xao, thôn xóm cũng vui mừng.
Điện đến Hàm Ninh lung linh cảng cá, điện về An Thới lấp lánh Bãi Khem. Nhớ chiều nào anh nắm tay em, mình bước bên nhau ngắm hoàng hôn xuống chậm. Anh nói rằng: Phú Quốc ơi! quê em đẹp lắm! và mơ ước một ngày được làm rể nơi đây
Nói Lối
Nhưng thấm thoát mấy mùa tiêu thay lá
Anh vẫn còn biền biệt cánh chim bay
Anh hứa với em mùa tiêu chín năm này
Ta sẽ bên nhau vuông tròn câu ước hẹn
Vọng cổ
Câu 5: Anh hứa với em rồi anh đi mãi. Mang dòng điện ước mơ thắp sáng những ...công... trình
Bỏ lại sau lưng hạnh phúc của riêng mình.
Em nhớ em thương , biển chờ biển đợi, vườn tiêu chín mấy mùa thay lá mới ngóng trông. Anh hứa thật nhiều rồi anh lỗi hẹn cùng em , để hạt tiêu cay làm nhạt nhòa đôi mắt biếc. Một lần này thôi! Nếu như còn lần khác, em sẽ giận anh cho đến suốt cuộc đời
Câu 6: Anh ơi!
Phú Quốc bây giờ đang nhộn nhịp đổi thay, người tiếp người dựng xây cho biển trời thêm thơ mộng. Chiều Vinpearl Land bốn bề gió lộng, từng đoàn người tấp nập kéo về đây. Rực rỡ sắc màu đêm nhạc nước mê say, em sẽ đưa anh xuống thủy cung ngắm nhìn nàng tiên cá. Anh còn ở đâu nơi trời xa xứ lạ, hãy về đây bên em ta vui trọn mối duyên đầu
Em sẽ mặc áo cưới màu xanh của biển
Và cài lên đầu màu tím cánh hoa sim.
Về nhé anh! về với em bên vườn tiêu xanh ngát
Biển đợi anh về làm sóng hát ru em
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…