BÓNG MẸ XA RỒI
Bs Nguyễn Thanh Điền
LÝ SÂM THƯƠNG
Bao tháng năm cách xa
Lòng con vẫn luôn thương nhớ
Nơi quê hương thân thương
Mẹ già tóc bạc pha sương
Con dặm đường xa xăm
Rồi hôm nay bước chân trở về
Quay tìm về cố hương
Ngàn yêu thương nhớ nhung ngập lòng.
VỌNG CỔ
Câu 1: Đã lâu lắm rồi con mới về thăm mẹ,
Nghe mùi rạ rơm thoảng bay trong gió,
Chợt nghe câu vọng cổ ai ca tha thiết ân…tình.
Bao ký ức tuổi thơ còn nguyên vẹn bóng hình.
Nghe nồng nàn thơm hương lúa chín
Bóng con đò nhỏ khẽ khàng trôi nghiêng(-)
Đêm đêm nghe sóng vổ mạn thuyền
Bên triền sông con chuồn chuồn cõng nắng.
Quê hương ơi! Một khoảng trời đầy
Nâng niu cánh võng, tay mẹ gầy theo năm tháng(-)
Câu 2: Thời gian dần trôi đời con khôn lớn
Con rời xa quê xa mái ấm gia đình.
Mẹ dõi theo con từng bước đăng trình.
Hôm nay con trở về quê cũ
Thì áng mây mờ che phủ lối con đi(-)
Quê hương đây mà mẹ đâu rồi?
Con buồn đau lệ trào khóe mắt.
Bao niềm đau dâng tràn nghẹn thắt
Câu ca dao mẹ ướt đời con mang.
VĂN THIÊN TƯỜNG LỚP DỰNG VÀ XẾ XẢNG
Mẹ! Mẹ ơi! Kể từ bây giờ mẹ vĩnh viễn ra….đi.
*Ơi Mẹ hiền. Bao ngày tháng cưu mang
Cho đàn con trẻ. Xây mơ ước tương lai
Con hạnh phúc ngày mai. Là lòng mẹ vui sướng vô bờ…
*Rồi hôm nay. Mẹ ra đi bỏ con ở lại
Với nỗi đau nghèn nghẹn. Vì mẹ yêu mãi mãi không còn
Lòng con buồn da diết. Khi mẹ vĩnh viễn rời xa
Giữa đêm buồn gió lạnh, mưa rơi. Nghe trong tim nức nở ngậm ngùi
*Tiếng lòng của ai. Nghe sao buồn não nuột
Đã làm con rơi lệ. Xin cám ơn cô bác đến chia buồn
Dù mẹ ra đi làm đau đớn cõi lòng. Âu cũng là..chút niềm an ũi…
Giữa cuộc đời khổ lụy trầm luân
XẾ XẢNG
Ôi! Đau xót cõi lòng con….
Khi Mẹ kính yêu mãi mãi không còn
Giữa đêm buồn từng giọt lệ tuôn…
Rồi mẹ ra đi, về nơi âm cảnh…
Khi các con đau thương tan nát cõi lòng
Nghe tiếng đàn gợi nhớ mênh mông..
Ôi đớn đau quặn thắt tim lòng
Đưa tiễn mẹ già về cõi xa xăm…
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Hỡi! …con thuyền định mệnh sao giờ đây xót xa
Đau xót ngậm ngùi, thấu vọng đất trời
Từ nay mẹ vĩnh viễn xa xôi
Bỏ con ở lại trong niềm đau cút côi.
Nỗi buồn khôn nguôi, vắng mẹ trên đời
Trái tim nghèn nghẹn vương buồn đời con theo tháng năm.
VỌNG CỔ
Câu 5: Đời mẹ giờ đây gió lay lá rụng bỏ lại đàn con
Đau buồn quạnh quẽ giữa trần gian ai chia sớt nỗi đau… này.
Tình mẹ thương con như bát nước đầy.
Căn bệnh nan y cướp đi đời mẹ
Đau đớn dâng trào không thốt được thành câu(-)
Tháng bảy này lạnh giá mưa ngâu
Vu lan báo hiếu nỗi sầu cút côi.
Quê đây mà mẹ đâu rồi?
Đêm nay con khóc mồ côi một mình.
Câu 6: LÝ CON SÁO
Nghe tiếng mưa rơi
Hay tiếng nhạc lòng chơi vơi
Khiến cho cõi lòng tả tơi
Mưa rơi từng giọt nghẹn ngào
Cho nước mắt tuôn trào
Trước quan tài lòng con buốt đau
Bệnh hiểm nguy cướp đi từ thân
Giờ chỉ còn buồn đau tái tê
Khi mẹ yêu vĩnh viễn rời xa.
Ca tiếp VỌNG CÔ (câu 6)
Con đã về đây quỳ bên di ảnh mẹ
Mẹ kính yêu xin tha thứ con khờ.
Giờ thì một bóng Mẹ xa mờ
Chiều không còn mẹ từng giờ lệ rơi
Mong manh giọt nắng bên trời
Buổi về cay mắt khói đời ngừng trôi./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…