CHỊ TÔI
Giang Tuyền
Lý con sáo
Trên..... bến sông.
Bên cạnh chiếc cầu cong cong ( + +)
Một ngôi nhà lá mái tranh
Chị hai tôi sương nắng giãi dầu
Tuổi xuân đã sắp phai màu (-)
Thương mẹ già, cùng đàn em chắt chiu
Chị vẫn vui bên mái tranh quạnh hiu
Những buổi chiều nhìn mây thoảng bay
Ai biết chăng chị ước mơ về đâu.
(2 người tâm sự)
- Hai, lại đây mẹ bảo ! Hôm qua ở xóm trên có người lên tiếng, muốn tới nhà mình coi mắt con. Con nghĩ thế nào?
- Mẹ… cho con ở nhà, lo cho 2 em vài năm nữa, nghen mẹ ???
(lối vô)
Ôi thương sao lời dịu êm ngọt ngào của chị tôi.
Một người con gái chẳng có tuổi xuân vì lo cho đàn em nhỏ.
Vọng cổ
1. Để rồi suốt cả một thời son trẻ không một phút suy tư cho cuộc sống riêng …. mình…..
Tôi đã được chở che bằng huyết nhục thâm tình.
Suốt mười năm dài bên nhau có em có chị, nay chị phải theo chồng từ giã những người thân.
Mẹ già đau yếu đôi mắt đã rưng rưng, thương con mình lận đận sớm lao vào sương gió.
Trời bên ngoài như đã bước vào thu, mẹ buông tiếng thở dài ngậm ngùi cho duyên số.
2. (Nam ai, lớp mái)
Nhưng rồi, vào đêm lạnh
Mẹ tôi đã qua đời.
Ba đứa con lạc loài (-)
Sống vất vưỡng bơ vơ (-)
Bám vào nước mắt chị tôi
Hai em nhỏ dại cút côi
Chị lo em đặng nên người
Mặc cho cuộc đời vẫn trôi (-)
(về vọng cổ)
Đám tang buồn dăm ba người đưa tiễn, mẹ bỏ các con giữa đêm lạnh u buồn…..
Ôi biết còn ai để đấp lạnh quạt nồng.
Rồi chị thay mẹ tảo tần gian khổ, nắng sớm mưa chiều phủ xuống cả đôi vai.
Mười tám tuổi xuân chị như đã bốn mươi, má hóp mắt thâm đôi bàn tay sạm đen vì sương gió.
Ngày đưa em lên đường ra tỉnh học, nhìn chị nghẹn ngào em chỉ biết khóc mà thôi.
Đoản Khúc Lam Giang
Từ… ngày rời quê hương
Nơi chốn xưa mái nhà ôi vắng thêm
Chị tôi chắc phai mái đầu
Đêm thâu vắng lặng chong đèn ngồi vá áo
Chờ đợi gì trong khuya?
Ôi tuổi Xuân đã có lần đi qua
Thế rồi, đến một ngày kia
Có kẻ xây cầu, đến nhà kết duyên chị tôi
(-) Đời là ngàn niềm vui
Hoa lá xanh tươi. Chim ca hát trên cành
Mừng mùa xuân sang. Cho ước mơ thêm (-)
Chờ mấy mùa thu (-)
Thu đã tàn cùng muôn lá vàng
Sao bóng người nào không trở về
(+ + +)
Mõi mắt trông xa để hỏi lòng
Cầu kia đã bắc xong cớ sao người không đến
Chị tôi cúi mặt cho đôi hàng lệ rơi.
Gió mưa trong lòng ôi biết làm sao vơi xót đau.
Vọng cổ
5. Lặng lẽ trên đường quê một buổi chiều nhạt nắng. Lối nhỏ quanh co khói lam buồn ngõ vắng, gió xô nhẹ hàng tre như chào gọi kẻ quay ……… về.
Mái lá còn đây ngôi nhà nhỏ tiêu điều.
Cửa chẳng cài then trông u buồn vắng vẻ, chi chít nhện giăng đầy thêm hoang tịch cô liêu.
Vườn sau nhà giàn mướp cũng tiêu điều, bên cạnh mấy nọc trầu đã héo khô từ lâu lắm.
Mộ của chị tôi nằm chơ vơ hoang vắng, vài nén nhang con với mấy nhánh hoa tàn.
6. (Nam Ai )
Chị ơi….. nay (-) cha mẹ không còn.
Chị cũng đành ra đi (-)
Bỏ em ở lại một mình (-
Thương cả cuộc đời chị Hai
Chịu nhiều cơ cực đắng cay
Nuôi em đến tuổi này
Giờ chị đành xuôi tay (-)
Ôi tiếc thương không nói nên lời
Cả cuộc đời chị không được nên đôi
Nay đã đi xa rồi (-)
Xin ngậm cười nơi xa (-)
(về vọng cổ)
Nhớ đôi mắt rưng rưng ngày đưa tiễn, có phải thay cho lời giã biệt sau cùng……
Chị ơi, chị vẫn chưa chồng
Khăn tang không có, má hồng đã phai
Chiều quê nhạt nắng lâu rồi
Ngồi bên mộ chị với muôn lời tiếc thương.