CHIỀU
Vọng cổ: Phạm Văn Phúc
(cảm tác từ bài thơ "Chiều" của Xuân Diệu)
THƠ:
Hôm nay trời nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn
Sương trinh rơi kín yêu thương gọi nguồn…
VỌNG CỔ
4./ Đọc những vần thơ của thi nhân ngày xưa nghe lòng xao xuyến quá, ta thấy hồn như chơi vơi nghiêng ngã lặng ngắm trời cao thức đã mấy đêm … trường.
Có phải buồn chăng ? Không biết tại sao buồn.
Ta đâu buồn vì lá hồng vương ngõ vắng, mà buồn vì ta nặng nợ với thi ca.
Ráng chiều rơi lặng xa xa, sương trinh rơi kín chan hòa yêu thương…
Ta buồn mắt lệ sầu vương, ta buồn ta khóc ngõ thuôn phai mờ ..
LƯU THỦY HÀNH VÂN
Ta thấy một trời quê vang tiếng thơ .
Hồn phất phơ đêm buồn.
Câu thơ phong kín yêu thương,
Máu hồng ai vương.
Chiều qua sông nghe gió buông hương tình...
5./ Gió nhớ thương ai lượn mình bên lau lách, phía ấy qua sông thuyền không vắng nơi bờ.
Sương lạnh chiều đông trên sóng nước lập lờ.
Có tiếng dây tơ lững lờ rung nhè nhẹ, không gian lặng mờ như vẽ bức tranh quê.
Sáo diều reo vui bước nhỏ ven đê, hồn lãng tử say mê từng tiếng nhạc.
Lau lách ngã nghiêng đôi bờ nghe sông hát, khúc hát hoàng hôn sao man mác êm đềm .
6./ Ta cũng chết lặng trong đêm nào ai biết, vì nặng một đời tha thiết với thi ca.
Bài thơ “Chiều” nghe lạnh nửa hồn ta,từng câu chữ quá sâu xa thấm đượm.
Những lời thơ nhẹ hờ như cánh bướm,có lẽ viết cho người khi tuổi chớm vào yêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, lòng không sao cả khẽ hiu hiu buồn…
Máu hồng vương trong hương đời phiêu bạt, hồn bông hường như tan tác phất phơ…
Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu …
.........................
16-02-2009
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc