CHO TRỌN LỜI THỀ
Hoàng Đức
NÓI LỐI:
Sơn ơi! Vậy là đã hơn hai mươi năm
Nay tụi tao đưa mầy về quê mẹ.
Nơi có dòng Bảo Định trôi lặng lẽ,
Có hàng dừa xõa tóc đứng ven sông.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Tao còn nhớ như in cái ngày mình nhập ngũ. Thằng con trai nhỏ xíu hiền khô thẹn thùng như con gái nhận bộ quân phục màu xanh cỏ úa khoác lên... người. (-)(-) Tao vừa mừng vừa lo, còn mầy thì cứ toét miệng cười. (+) Rồi cũng trải qua tháng ngày nơi quân trưòng mưa nắng. Chúng mình cùng lên đường ra biên giới Tây – Nam. (SL) Đêm đầu tiên xa quê hương lòng hai đứa bâng khuâng, vì trời ở đây không phải trời quê mẹ. Hai năm dài mình sống cạnh bên nhau, cùng đọc chung lá thư nhà, cùng chia nhau điếu thuốc./-
Câu 2:
Nhớ lúc nằm cạnh nhau nơi chiến hào ngập nước, mầy vẫn ước mơ rồi sẽ có một ngày. (-)(-) Hết chiến tranh chúng mình sẽ quay về. (+) Mầy ước mơ sẽ đi tiếp vào đại học, sẽ lên giảng đường sẽ mặc áo sinh viên. (SL) Còn tao mong ngày biên giới bình yên, sẽ làm thầy giáo vui cùng đàn em nhỏ. Mơ ước đó đơn sơ bình dị quá! Mà sao cứ xa vời theo ngày tháng trôi qua./-
NÓI LỐI:
Rồi một ngày mầy vĩnh viễn ra đi
Khi chúng mình vẫn chưa tròn nguyện ước!
Nhưng tao biết mầy không hề hối tiếc,
Vì mầy vẫn thường nói với tao:
“Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi…”
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Rồi mầy cũng rời đồng đội, xa tao khi tuổi đời còn hoa mộng…Hai mươi mùa Xuân mới trôi qua trên mái tóc, mơ ước còn đây mà mầy ở đâu... rồi. (-)(-) Sơn ơi! “Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi…” (+) Tao vẫn biết vậy nhưng sao lòng trĩu nặng, nhớ phút cuối đời mầy còn nói với tao: (SL) “ Nếu còn sống trở về hãy chăm sóc má thay tao, và hãy đem tao về nơi quê mẹ! “Tao vừa chôn mầy vừa tuôn nước mắt, trời cũng đổ mưa như những giọt lệ thương sầu./-
Câu 6:
Tao rời quân ngũ về quê với hàng chục vết thương, mà mỗi khi trở trời còn đau buốt! Nhớ tới mầy vẫn còn nằm trên đất bạn, tao đau còn hơn ai cầm dao cắt ruột gan! Tao cùng đơn vị lặn lội ngày đêm, tìm kiếm mầy để giữ tròn lời hứa. Rồi cũng tìm được hài cốt của mầy trong một ngày nắng ấm, sau bao ngày thức với mặt trời, ngủ dưới trăng sao! Đưa mầy về quê và hết lòng chăm sóc má, Sơn ơi! tao đã giữ trọn lời thề. (SL)
Thôi mầy hãy yên lòng nằm ở nơi đây, nơi nghĩa trang này còn có nhiều đồng đội! Đất quê hương vẫn còn hơi ấm, khi ôm mầy ru giấc ngủ ngàn thu./.