CHUYỆN BA MÙA MƯA
Tân nhạc: Minh Kỳ
Lời cổ: Hoàng Song Việt
NHẠC:
Nam: Đời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ
Chuyện lòng tôi kể cách nay đã ba mùa mưa
Nữ: Tôi đem tất cả chuyện lòng trao đến cho người
Nguyện tròn thương tròn nhớ.
Nam: Nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy
Một làn môi đỏ mắt chưa vấn vương vì ai
Nữ: Chân son gót nhỏ đi tìm hương phấn cho đời
Trời xanh...đã an bài…
VỌNG CỔ::
Câu 1:
Nam: Mưa lạnh giăng giăng cho nhạt nhòa con phố cũ hàng cây xưa gục đầu buông lá rũ cho trời đất cũng cô đơn khi người nỡ phụ ân… tình.
Nữ: Bao đêm dài không ngủ nghe tiếng mưa rơi mà thương xót cho mình. Khi vẫn còn yêu mà phải làm người vong phụ, tan nát trong lòng mà phải gượng cười tươi.
Nam: Nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy, một làn môi đỏ mắt chưa vấn vương vì ai.
Nữ: Chân son gót nhỏ đi tìm hương phấn cho đời, trời xanh đã an bài.
Nam: Phải chăng lần đầu gặp gỡ giữa mưa ngâu, nên giờ phải thương đau như chuyện tình Ngưu Chức.
LÝ CHIỀU CHIỀU:
Nữ: Giờ này, trên phố xưa đường xưa, ơi người xưa. Có nghe mưa buồn da diết, có nghe nát con tim sầu.
Nam: Khi dở dang duyên đầu, hỡi người ai sầu hơn ai. Khi người ta sống vui bên chồng.
VỀ VỌNG CỔ CÂU 2:
Nữ: Sống bên chồng em chỉ là chiếc bóng, sầu lặng cô đơn mòn mỏi lạnh lùng.
Từng giọt đắng cay cứ chảy ngược vào lòng.
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC:
Nam: Nói, nói chi đau lòng, người ơi! Đắng cay u buồn, mình tôi,
Nữ: Dở dang ân tình, nào đâu, phải mình đổi thay. Mà bài thơ, ngân dài trong đắng cay. Và từng thu chết từng thu chết, một bóng người em vẫn giữ trong tim.
NHẠC:
Nữ: Yêu nhau như bướm say hoa
Đẹp như giấc mộng vượt qua những năm đầu
Nam: Năm sau mưa gió về đâu
Nàng đã quên dần xa rồi năm thứ ba.
Nữ: Nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng
Tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai
Nam: Khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người
Thì nay, có buồn đâu buồn …
CÂU 5:
Nữ: Người ơi! Tất cả giờ đây chỉ còn là kỷ niệm, xin hãy giữ trong tim mà tôn thờ yêu quý như chất ngọc cô đơn trọn kiếp con… người.
Có hờn trách nhau chăng thì mình cũng xa rồi.
Nam: Em sang ngang bằng con đường nghịch cảnh, anh nỡ nào hờn trách em ơi! Chỉ buồn cho thân phận con người, buồn cho tình yêu bị vùi dập bởi sang hèn nhân cách.
Nữ: Anh vẫn là người mà em yêu quý nhất, xin hẹn kiếp sau nối chữ chung tình.
NHẠC:
Nam: Nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng
Nữ: Tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai
Nam: Khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người
Thì nay có đâu buồn.
VỀ VỌNG CỔ CÂU 6:
Nữ: Ba mùa mưa một chuyện tình ngắn ngủi, nhưng giá trị ân tình em giữ đến ngàn năm.
Nam: Góp nhặt đau thương kết bài thơ thương nhớ, để nguyện cầu cho em được hạnh phúc bên người.
Nữ: Những mùa mưa vẫn sống giữ đất trời, như tình yêu vẫn muôn đời bất diệt.
Nam: Là một tình yêu nồng nàn tha thiết, dù người có xa người vẫn đẹp những tình yêu.
Bút danh: Hoàng Song Việt - Phạm Thái Nguyên - Nguyễn Hoàng Minh Khôi - Nguyễn Phương Hồng Anh - Nguyễn Trung Thành ...
Soạn giả Hoàng Song Việt tên thật Võ Văn Xong, là một soạn giả cải lương từng giành nhiều giải thưởng tại các hội diễn sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc. Từ người nhắc tuồng, ông viết những bài ca lẻ, rồi trở thành người chỉnh sửa kịch bản cho các đoàn cải lương.
Năm 1992, hai kịch bản Giấc mộng không tên và Sám hối đã khiến ông gắn bó với nhà hát cải lương Trần Hữu Trang. Các tác phẩm nổi tiếng khác của Hoàng Song Việt được dàn dựng, biểu diễn: Kim Vân Kiều, Hoàng đế Quang Trung, Chiếc áo thiên nga...
Gần 30 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác, đến nay, tác giả Hoàng Song Việt đã viết, chuyển thể được khoảng 100 vở cải lương, trên 700 bài ca cổ. Trong đó, có rất nhiều vở cải lương được các đơn vị nghệ thuật dàn dựng tham gia các kỳ liên hoan, hội diễn và đoạt được các thứ hạng cao.