CHUYỆN TRÊN SÂN GA
Lâm Viên
Lối
Nam: Chiều Sài Gòn sân ga vắng khách
Cơn mưa phùn còn lất phất gần xa
Bất chợt bên tai một giọng nói thoáng qua
Huế của người ta của mình một xứ
Tôi ngụ Ngự Viên hai năm chưa về thăm quê cũ
Nữ: Em từ Vỹ Dạ xuôi chuyến tàu Nam vừa nối lại sau cơn bão lũ...
Vọng cổ
1)...kinh hoàng. Lòng còn ngẩn ngơ trước đổ nát hoang tàn. Không ai còn chở trăng về thôn Vỹ, lá trúc xanh không dấu được niềm đau (-).
Nam: Rứa Thuận Thành, Hòa Phú, Tây Lộc chừ ra sao? Phú Vang, Tam Giang chắc cũng không còn nguyên vẹn dáng hình.
Nữ: Cả khúc ruột miền Trung nước trắng lênh đênh, nhìn quê mình nát tan mà lòng đau tan nát (-)....
Lý Sâm Thương
Nữ: Nước trắng xóa mênh mông, xác nhà trôi theo con nước lớn
Ôi rét mướt bủa vây, bất lực nhìn em gái khóc than
Nỗi kinh hoàng đi qua, còn quanh em xác xơ xóm làng
Đành dứt lòng xa quê, tìm vào đây để náu nương họ hàng
Vọng cổ
2) Nam: Tôi sẽ đáp chuyến tàu đêm về quê núi Ngự, dựng lại mái nhà xưa cho chị em mình. Thương cho chị tôi vừa lỡ một cuộc tình. Tuổi bốn mươi mới tìm ra bến hẹn, chừ quặn lòng đâu dám nghĩ đến duyên tơ (-). Lan báo hỷ nở tình cờ, bông ngô đồng rụng xuống bờ Hương Giang. Chợ chiều bến Ngự âm vang, Phú Cam bẽ bàng ai ngược dốc cô đơn (-).
Nữ: (Lối thơ) Trời vẫn Huế nửa vầng trăng cổ độ
Phố lặng chìm trong sương khói chiều đông
Cảm ơn ai đã chia xẻ những tấm lòng
Để thành nội chiều lại nghiêng bóng nắng
Nam: Đã qua rồi những đau thương cay đắng, có những chuyến xe ngược miền Trung chở nặng tấm lòng sẻ chia ấm lạnh của...
Vọng cổ
5)...con người. Để những em bé thơ ngây lại mỉm môi cười. Không còn nỗi hãi hùng vương trên ánh mắt, em tung tăng đến trường với cặp sách tình thương(-).
Nữ: Em dứt lòng xa cánh quê hương, hẹn một ngày sẽ về với Huế.
Nam: Bà con quê mình sẽ lau khô dòng lệ, xây dựng lại xóm thôn cho cuộc sống yên bình (-)
Phi vân điệp khúc (Vĩ)
Bão đi qua rồi, xa dần thương đau.
Nắng lên xóm nghèo, mẹ ngồi phơi lúa
Nữ: Hương Giang yên bình, trên dòng sông, con đò ai lướt êm
Ơi hò ơi, lững lờ hoa tím trôi.
Vọng cổ
6) Tiếng còi tàu đã liên hồi thúc giục, anh ra ngoài nớ nhớ thăm lại dùm em. Lên đồi Thiên An nghe thông reo nhè nhẹ, ngắm Đại nội chiều mai dáng Huế yêu kiều (-)
Nam: Con tàu đi xa chưa kịp nói thêm nhiều, thôi chào người đồng hương tôi về quê nhé. Đôi mắt Huế tôi sẽ mang về Huế, gửi cả tấm lòng khi cơn lũ đi qua.