ĐÁNG ĐỜI MI LẮM TÔI ƠI !
Nghệ sĩ Hồng Phượng
NÓI LỐI
Tôi ơi mi thật đáng đời
Suốt đời cũng chỉ làm người thế thân.
Vinh quang mi chẳng có phần.
Đắng cay tủi nhục trăm lần phần mi
VỌNG CỔ
1. Tôi ơi ! Ta nhớ ngày xưa mi cũng một thời lừng lẫy. Mỗi bước mi đi có bao nhiêu người đón đưa chờ đợi chỉ để mong được mi ban cho một khóe môi ..cười..
Một tia nhìn thoáng qua cũng đủ làm ấm tim người.
Mi đã từng ném tình qua cửa sổ, từng gieo sầu gieo khổ cho người ta.
Mi xem chữ tình như cơn gió thoảng qua, chỉ để làm dịu mát buổi trưa hè oi ả.
Mi chẳng cần trân trọng nâng niu, tình đến rồi đi mi không hề tiếc nuối
LÝ BA TRI
Giờ đây mi đã đổi thay. Quá đổi nặng tình sinh tâm yếu đuối.
Tình yêu trao hết cho ai khi trái tim người đã có tình thương.
Họ chỉ xem mi là kẻ lót đường mà thôi.
2. Mi oằn oại đớn đau mi kêu gào thảm thiết, mà người ta vẫn không một chút động lòng.
Người ta chỉ thật sự yêu mi ở chốn loan phòng.
Họ xem mi là trò tiêu khiển, khi đói lòng đỡ dạ qua cơn.
Chứ họ có ban cho mi danh phận gì đâu, bởi họ đã có trong tim một bóng hình lý tưởng.
Đối với họ mi chỉ là món đồ rẻ mạt, suốt đời mi cũng không sánh nổi với người ta
PHỤNG HOÀNG 8 câu
Một cái tôi ngày nào tự ái cao hơn núi, giờ lại hạ mình bi lụy thế...
hay sao. Uy phong ngày xưa giờ đây không còn nữa.
Mặc họ coi khinh như một tên hèn hạ. Lúc vui chẳng được cười còn lúc buồn cũng chẳng dám than.
( - ) Người với mi.
Chẳng giống tình nhân cũng không phải vợ chồng.
4. Họ chỉ xem mi như một người đóng thế.
Nơi phim trường trong những hành động khó khăn
5. Nhưng đến khi. Được tôn vinh thì vai chính nhận phần
6. Còn thân mi phải đứng nép bên đường.
Vậy mà mi vẫn cứ âm thầm chịu đựng
7. Chịu cả tiếng đời dị nghị gièm pha
Mi có được gì đâu ngoài những lời đường mật
8. Vậy mà mi cứ đuổi theo một ảo vọng...mơ hồ.
Mi đã tự tay đào cho mình một nấm mồ.
VỌNG CỔ
5. Ôi một cái tôi ngày nào trong chốn tình trường chưa bao giờ chịu hạ mình khuất phục hay ương hèn yếu đuối, vậy mà ngày nay một chút tinh anh sáng suốt mi cũng…. không còn.
Giờ đây mi có khác chi một cái xác không hồn.
Cái tôi ngày nào đầy tự hào bản lãnh, nay có khác gì đâu một kẻ ngu ngơ.
Bởi vì sao ta hỏi mi tại vì sao, từ một người cứng rắn tự tin nay bỗng trở thành nhu nhược.
Nếu như mi đã tìm được một mối tình chân chính, thì dù có nát thân cũng không thẹn với lòng
6. Tôi ơi tôi đâu rồi tôi ở nơi đâu? Tôi muốn tìm lại chính tôi của ngày xưa đó. Quên mất chính mình đã là quá khó, mà muốn tìm lại chính mình còn khó gấp vạn lần hơn. Bởi vì tôi đã đánh mất bản thân tôi, để dành hết cho một người ích kỷ. Đối với tôi họ muốn toàn quyền sở hữu, còn bản thân họ thì vẫn lệ thuộc của người
Đáng đời mi lắm tôi ơi.
Bởi mi từng đã làm người phụ vong.
Giờ đây cam cảnh não lòng.
An thân không chịu ham bưởi bòng làm chi
Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng đã cho phép Kho tàng Vọng cổ Việt Nam sử dụng và công bố tác phẩm trên https://vongco.vn kể từ ngày 09/01/2021.
Tác phẩm của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng được xuất bản trên https://vongco.vn sẽ được hệ thống chủ động bảo vệ bản quyền nội dung số bởi DMCA. Do đó chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức làm ảnh hưởng đến nội dung và nguồn gốc tác phẩm. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng và của Kho tàng Vọng cổ Việt Nam.