ĐÊM ĐÔNG
Lời nhạc: Nguyễn Văn Thương
Lời cổ: Huỳnh Nguyên
NHẠC:
Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống...
Đâu đây buông lững lờ tiếng chuông ...
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời .
Cùng mây xám về ngang lưng trời .
Thời gian như ngừng trong tê tái ...
Cây trút lá cuốn theo chiều mây.
Mưa giăng mắc nhớ nhung tiêu điều.
Sương thướt tha bay ôi đìu hiu...
Đêm Đông...Xa trông cố hương buồn lòng chinh phu!
Đêm Đông ...Bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng ?
Đêm Đông...Thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư .
Đêm Đông...Ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng...
Gió nghiêng chiều say , gió lay ngàn cây , gió nâng thuyền mây ...
Gió reo sầu tư , gió đau niềm riêng , gió than triền miên...
Đêm Đông...Ôi , ta nhớ nhung đường về xa xa !
Đêm Đông...Ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương .
Đêm Đông...Ta lê bước chân phong trần tha hương ...
Có...ai ? Thấu tình cô lữ...đêm Đông...không...nhà !
VỌNG CỔ
Câu 1:
Nghe tiếng chuông ngân vang dài trên ngôi cổ tự...Ta bổng xót xa chạnh lòng thân lữ thứ trải mấy lần Đông mà không có buổi...quay...về !
Bởi cuộc sống tha hương còn gian khổ trăm bề. Ở giữa thị thành phồn hoa đô hội, vất vả tháng ngày bươn chảy để mưu sinh . (-). Tuy cuộc sống nhọc nhằn lòng ta vẫn vững tin, trước cám dỗ phồn hoa mình sẽ biết giữ mình. Ai hiểu thấu lòng của kẻ bước phiêu linh ? Muốn về quê thăm gia đình ôi chỉ là điều mơ ước...
Câu 2:
Năm tháng lìa quê thân lên đênh xuôi ngược rồi ta tạm dừng chân ở chốn đô thành .
Và xem ta đã như chim đậu đất lành . Vậy mà tháng lại ngày qua thân ta còn bữa no bữa đói . Ta mặc cho đời buông tiếng khen chê ! (-).
Ta chỉ mong sao giữ cho lòng mình luôn trong sạch ! Nên với cố hương đã nhiều năm xa cách mà chưa có lần ta được dịp về thăm...
NHẠC:
Đời như vô tình ta ngao ngán...
Non nước thê thãm mang cảnh tang .
Thân lãng du cô đơn chán chường .
Về đâu nữa , trời đêm Đông trường ?
Sầu lên khơi hồn quê lai láng...
Ta van gió nhắn mưa ngừng than .
Cho ta vắng tiếng vang muôn lòng .
Rên rĩ qua không gian buồn mong...
Đêm Đông...Xa trông cố hương buồn lòng chinh phu !
Đêm Đông...Bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng ?
Đêm Đông...Thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư...
Đêm Đông...Ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng...
Gió nghiêng chiều say , gió lay ngàn cây , gió nâng thuyền mây...
Gió gieo sầu tư , gió đau niềm riêng , gió than triền miên...
Đêm Đông...Ôi , ta nhớ nhung đường về xa xa !
Đêm Đông...Ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương ...
Đêm Đông...Ta lê gót chân phong trần tha hương...
Có...ai ? Thấu tình cô lữ đêm Đông...không ...nhà ?
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Ta bước cô đơn giữa trời đêm mưa gió...dưới ánh đèn mưa khi mờ khi tỏ...Ta vẫn thấy rõ quanh đây cây sầu trút lá và có cả bóng ai đang than khóc đợi...tin...chồng .
Đếm giọt mưa rơi ta chạnh xót xa lòng !
Trước mắt ta còn bao kẻ khổ sống cảnh không nhà tạm ngụ trên ghế đá công viên . (-) .Hoặc có những người núp bóng dưới mái hiên , gió tạt mưa bay đêm dài không an giấc . Thoang thoảng đâu đây như vang lên tiếng nấc tức tửi oán than cho số kiếp của con người !
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
(Trong lòng câu Vọng Cổ)
Nghe lòng sầu chơi vơi ,
Ta bước chân lê dài khắp phố đêm ...
Hàng cây gió lay xạc xào .
Ta xót xa thân mình còn lữ thứ !...
Ngày quay về ..Ôi, quá xa !
Tay trắng tay đi tìm tương lai . (Ca trở về Vọng Cổ - Xề 24 )
Câu 6:
Ta biết cùng ai để trút niềm tâm sự nên giữa đêm Đông ta vẫn lê bước nhỏ độc hành ? (-)
Đời sầu khi tuổi còn xanh .(-) Bao nhiêu oan trái mãi dành cho ta .
Ước mơ có một mái nhà .
Mối tình chung thủy đậm đà yêu thương ./.