ĐÔI MẮT DÒNG SÔNG
Thanh Bình
Lối
Nếu như không có cô nàng,
Thì thôi có một cây đàn cũng vui.
Lý ba tri
Thương nhớ, nhớ mãi không nguôi:
một cánh chim trời, một dòng sông thơ ấu.
Tình như con sóng trôi qua,
mà để bến bờ ngàn năm thương nhớ.
Dòng sông mấy nổi chờ mong,
sao nỡ vô tình cho đau tiếng đàn anh …
Vọng cổ
Câu 1: Không đâu! Có một bờ bến thủy chung phù sa tươi thắm, Nếu tiếng đàn anh khảy lên chung tình chung nghĩa, Nếu ngón đàn anh nhấn sâu thêm từng giọt đàn, giọt máu thì hẳn dòng sông có hờ hững bao … giờ. Đôi mắt dòng sông mấy nỗi thương chờ. Anh tìm mãi em có thể lần này chưa gặp, tìm đến ngàn lần lẽ nào em không nhận ra anh. Tây Đô buồn, nào anh có được vui, nhưng anh hiểu tiếng lòng em trăn trở. Vì bờ bến quê anh sáng trong đôi mắt dòng sông, ngón đàn anh trỗi lên mấy tâm tình xa xứ …
Câu 2: Em ơi em! cung đàn quê hương là gạo trắng nước trong, là bờ bến phù sa, là dòng sông tươi mát, anh đàn bản Nam xuân sao còn nghe lỗi mấy nhịp đàn. Bản Nam ai thương cha khóc mẹ, từng giọt nhạc rơi buồn. Đôi mắt dòng sông vỗ về từng nhịp Nam đảo. Tây Đô bây giờ dặt dìu gái lịch, trai thanh. Bờ bến anh chờ đỏ mắt dòng sông, Tây Đô em đợi đèn hoa rực rỡ. Nhấn thêm một cung đàn sâu vào nỗi nhớ, biết đâu anh chìm trong đôi mắt dòng sông …
Lối
Nếu như không có cô nàng,
Thì thôi có một cây đàn cũng vui.
Lý trăng soi
Đêm tìm trăng,
xao xuyến cung đàn.
Vầng trăng sáng lên nỗi niềm,
vầng trăng sáng lên tâm tình.
Cung đàn vui,
vầng trăng nỗi nhớ,
đêm nhớ từng đêm.
Đời vui, hát khúc ca vui,
mong bấy mong chờ nhớ mãi lòng tôi.
Vọng cổ
Câu 5: Anh muốn làm con thuyền trên dòng sông thương mến ấy, Để đón nhận nỗi khổ đau lẫn niềm vui sướng khôn … cùng. Đêm trăng này hiu hắt ánh trăng, mà sáng một cung đàn. Cổ nhạc miền Nam mênh mông sông nước, không biết bây giờ, bây giờ em ở đâu. Em xinh đẹp mỹ miều tươi mát dòng sông, em thánh thiện hồn nhiên, trong ngần đôi mắt. Đôi mắt dòng sông khiến anh đam mê một đời như say như tỉnh, không biết em ở đâu, em ở đâu bây giờ (-)
Câu 6: Hẳn là em hiểu rằng bờ bến ấy quê anh, hẳn là em đã thương trái tim buồn xa xứ. Anh về với Tây Đô lòng mình như là đôi mắt dòng sông mỏi mắt chờ trông. Nếu đêm này không được gặp lại em, chắc ngàn đêm sau anh còn vương man khắc khoải. Mà tình yêu như dòng sông con sóng, anh ngụp lặn thỏa thê trong ánh mắt yêu kiều (-)
Nếu như không có cô nàng,
Thì thôi có một cây đàn cũng vui.
Nhớ người thương, nhớ quá người thương,
Tây Đô tình lắm nụ cười em tôi ./.