GIÃ BIỆT NGƯỜI DƯNG
NS Hồng Phượng
LÝ CON SÁO
Mưa….mưa rơi như khóc cho đời vô duyên
Phận bọt bèo trôi nỗi truân chuyên
Bao ưu phiền cay đắng triền miên
Trao tình yêu chỉ nhận lấy muộn phiền
Bởi không thể trọn niềm
Người ta nào nhất tâm thủy chung
Bởi trái tim chẳng riêng mình ta
Thế sao lòng ta luôn sắt son
Để cứ xót xa rồi hờn giận người dưng
Hò….ơ….rau răm đất cứng dễ bứng khó trồng
Dù thương cho mấy…cũng chồng người ta…..
VỌNG CỔ
1. Ôi nghe câu ca dao mà đau lòng người đến muộn. Bởi lý lẽ con tim luôn làm mờ lý trí nên tôi phải sầu bi tủi phận kiếp….nhan hồng…
Nên đã trao hết niềm yêu cho một kẻ hai lòng…
Người đến với tôi bằng tấm tình ngọt ngào êm dịu, tôi cứ bước dần vào đường tình trãi thảm nhung tơ.
Ngỡ tình mình rồi sẽ tươi đẹp như hoa, với khoảng trời riêng người dành cho tôi tất cả.
Không e dè chẳng nghi ngại điều chi, thầm nhủ hãy yêu đi để cho đời thêm ý sống….
LÝ NĂM CĂN
Người dưng ơi hỡi người dưng – Người luôn nói chỉ yêu tôi
Năm tháng cũng chẳng phôi pha – Tình tôi cũng trao cho người
Ngờ đâu hương lửa tàn phai – Đành tâm xa cách từ đây
Đau xót lòng tôi với một trời sầu
2 – Chưa dứt tơ duyên với người xưa cũ, người đã vội dối gian để tôi chịu bẽ bàng…
Tôi phải sống sao đây nếu phải xa chàng…
Những tháng ngày qua người đã cho tôi bao niềm vui sống, với hạnh phúc hảo huyền mà tôi cứ ngỡ gấm hoa.
Để giờ này người tự phụ an nhiên, rằng trách nhiệm rằng lương tâm rằng nghĩa nặng.
Tôi đã trãi qua hơn nửa cuộc đời lận đận, cớ sao giờ này vẫn chưa được bình yên….
NẶNG TÌNH XƯA
Dẫu có nát ruột lòng đau nhưng tôi sẽ…chọn…
Một con đường trọn vẹn cả hai
Người về với gia đạo mà nối tình lửa hương
Tôi đành cam trở lại với phận buồn
Chuyện tình ta đành gãy gánh giữa đường
Cố nén đau thương trả người về với bổn phận
Chớ bận bịu gì cho khổ cả đôi bên
Chuyện vừa qua hãy xem như giấc mộng
Duyên phận không tròn xin hẹn lại kiếp sau
Nếu ngày xưa đừng gặp gỡ nhau
Đừng cho nụ cười đừng trao ánh mắt
Thì bây giờ tôi đâu phải khổ đau
Sống bên nhau mà không danh vị
Khó tránh sao tiếng đời dị nghị
Cho thêm tủi hận cuộc đời lận đận
Số kiếp thăng trầm đã định khó đổi thay
Người không thể nào chọn một trong hai
Đừng trách tôi mà hãy tự trách mình
Chúc người an vui đoàn tụ… gia đình
VỌNG CỔ
5. Số phần tôi trót đã không may trên bước đường tình ái. Thì cũng không muốn mượn vay ân tình người khác, thà chấp nhận cuộc sống hẫm hiu chứ không muốn... tranh giành…
Có bon chen cho mấy cũng không phải của mình.
Nếu phải suốt đời không danh không phận, thì dẫu buộc ràng cũng không phải của riêng tôi.
Thân xác nằm kề mà hồn phách người cứ mãi đâu đâu, nên niềm ái ân cũng không thể nào trọn vẹn.
Nếu đến với tôi chỉ vì đam mê một thuở, thì giờ đây lãng tử hãy quay đầu
LÝ TÒNG QUÂN
Tôi không hề trách người phụ vong
Chỉ mong sao hạnh phúc vây bên người
Phần tôi lỡ làng cuộc đời sầu muôn kiếp
Thì dẫu đau thương tôi xin gánh chịu
Miễn sao người trọn vui
Bên gia đình ấm êm
(Về VC 6) Dẫu tan nát tâm can tôi vẫn dằn lòng chấp nhận
Tiếp tục đời tối tăm không mái ấm riêng mình
Tôi không còn giận người dưng
Chỉ buồn cho số phận mình hẩm hiu
Xa người tôi nhớ thương nhiều
Còn hơn gần gũi mà mang điều trái ngang.
Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng đã cho phép Kho tàng Vọng cổ Việt Nam sử dụng và công bố tác phẩm trên https://vongco.vn kể từ ngày 09/01/2021.
Tác phẩm của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng được xuất bản trên https://vongco.vn sẽ được hệ thống chủ động bảo vệ bản quyền nội dung số bởi DMCA. Do đó chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức làm ảnh hưởng đến nội dung và nguồn gốc tác phẩm. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng và của Kho tàng Vọng cổ Việt Nam.