GỌI TRĂNG
Phạm Văn Phúc
NGÂM THƠ:
Giáng tiên xưa u hoài mang thương nhớ,
Rụng xuống trần, trăng mùa lỡ xa xôi,
Giọt nhớ nào? Từng cánh nhỏ rơi rơi
Để trĩu nặng trong thơ đời băng giá …
..Để rét mướt hồn trăng khép nơi bờ bến lạ, để nhung nhớ này thao thức đã bao …
VĂN THIÊN TƯỜNG ( lớp dựng)
…đêm.
Ta tự hỏi lòng, mình còn nhớ hay quên ..
Về trong xa vắng, ngàn giọt đắng không tên.
Tình dậy sóng trong tim,
Cung đàn xưa thêm nức nở nghẹn ngào.
Trăng mùa thương, nép mình nơi bến lạ.
Đời thi nhân tàn tạ…
Mộng về trăng, lịm chết đã bao lần,
Rồi từng đêm giọt nhớ, về tan vỡ trong thơ.
Tình muôn thuở là mơ,
Ta bơ vơ vàng võ suốt canh trường..
Vẫn còn hương, trăng thề nơi bến mộng,
Nhìn sao sa khóc hận ,
Ngỡ trăng rơi, ta cay đắng cho mình.
Ôi ! Hương trăng, xao xuyến một chân tình.
Ta gửi lòng, về trăng thương nhớ,
Giấc mộng vàng chưa tan vỡ, Trăng ơi !....
VỌNG CỔ:
1./ Bến mộng ngày xưa vẫn cháy mãi tình thơ có trăng vàng soi sáng, để giọt nhớ về đêm ru đời theo năm tháng, khi ta gửi tình trăng theo muôn vạn tiếng tơ …lòng .
Rơi rụng ngoài song, trăng vỡ đã bao lần.
Giọt đắng không tên cứ âm thầm rơi mãi, bởi mộng trăng vàng như đốt cháy tim ta.
Một chút buốn trăng hờ hững trôi xa, day dứt trong ta mấy thưở êm đềm.
Ta gọi trăng về trong giấc ngủ triền miên, nhưng mộng vỡ vào đêm biết đâu tìm Trăng hỡi ….
(Nói lối)
Tình yêu đã vượt sóng ra khơi …
Tách bến tìm đâu thấy mặt người..?
Chia ly đôi ngã sầu nhung nhớ,
Đôi bờ ngăn cách quá, Trăng ơi..!
2./ Lòng mãi chơi vơi đong đầy bao giọt nhớ, hoang lạnh vần thơ đang vụn vỡ dưới trăng vàng.
Trăng giết đời ta từ nửa giấc mơ màng.
Ta đã cuồng điên ánh trăng vàng huyền diệu, nhớ thương nàng – ta cam chịu đắng cay.
Giọt lệ sầu rơi tan tác đêm nay, lướt gió tung mây ta đi tìm giáng ngọc.
Gọi trăng lên- lời thơ nào ta khóc, hiu quạnh bên trời ru một góc tình trăng .
VỌNG KIM LANG:
...Ta hát ru tình trăng , trong nửa đêm mơ màng.
Ôi ! Đớn đau trăng vàng,
Buồn ngập tràn, giáng tiên nàng ơi!
Cõi mơ lấp cơn đau vùi
Đành bùi ngùi khóc trăng vàng rơi…
…Lời buồn ru hời đêm dài khao khát,
Ước mơ trong đời,
Tình trăng bát ngát hương hoa
Chốn xa có ta bên nàng,
Vào cung Hằng chứa chan tình thương
Có chăng cõi mơ vô thường,
Thì ngàn đời vấn vương mà thôi….
…. Nàng trăng lơ lững chơi vơi.
Gió mây đưa vào đơn côi .
Nhìn về cung Hằng xa xôi ,
Xin cảm ơn ...trăng vàng …người …ơi !
VỌNG CỔ:
5./ Ta cảm ơn trời cao còn có ánh trăng đêm để ta thương ta nhớ. Dẫu biết tình trăng chỉ có trong thơ và sẽ là muôn thưở nhưng ta xin mãi yêu trăng mà không nỡ xa …nàng.
Ta sẽ nâng niu như báu vật chốn thiên đàng.
Ta sẽ không bán rao như thơ Hàn Mặc Tử, để cả đời buồn trong giấc ngủ cô đơn.
Để giọt trăng sầu e ấp nét môi hôn, và ta xin gửi tình thương nơi dáng nguyệt.
Cho đến ngàn sau không muộn màng nuối tiếc, vì lỡ yêu trăng nên tha thiết một chân tình.
LÝ SÂM THƯƠNG
Ta ngắm trăng khuya rơi,
Trong mù khơi, mơ về phương xa ấy.
Xin viết lên câu ca,
Đem tình ta, hòa theo gió theo mây..
…. Câu hát ru cho ai
Mơ ngày mai , trăng về đây thao thức.
Xin cảm ơn trăng đêm.
Gieo tình thương tha thiết đến vô biên…
Từng đêm buồn không tên,
Buồn len trong nửa đêm trăng tà.
Buồn trôi vào bao la,
Buồn cho ta nhớ trăng lệ nhòa…
(về vọng cổ)
6./ Xin cảm ơn trăng đưa ta vào cõi mộng, một kiếp thi nhân mang nặng nỗi ưu phiền .
Dãi Ngân Hà buồn giáng tiên không đến, gánh hồng trần còn lưu luyến bến sông thơ.
Sương giăng che khuất đôi bờ,
Biết đến bao giờ nguôi thương nhớ, Trăng ơi !
……………………….
P.V.P ------ 27-02-2010
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc