HAI VÀNH KHĂN TANG TRẮNG
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Nấm mồ cha chưa kịp xanh màu cỏ
Vành khăn tang vẫn còn đó đau thương
Thì mẹ lại ra đi vào một đêm trường
Rồi đây ai sẽ lau cho con dòng nước mắt.
Phụng Hoàng
1. Cha mẹ ơi sao nỡ bỏ con ở lại dương gian sống một kiếp đời côi cút
Rồi những tháng năm trôi ai sẽ là người lau dòng nước mắt… cho… con
Khi từng đêm lạnh giá
2. Con sẽ một mình trong bóng tối
Thương nhớ mong chờ được gặp lại song thân
3. Ôi chỉ là mơ bởi cha mẹ có sống lại bao giờ
4. Đây hai vành khăn tang trắng
Con tự tay quấn chặt lên đầu để gửi tấm lòng thảo hiếu với mẹ cha
5. Trời bão táp mưa giông tang thương nhuộm cả cánh đồng
Nhang khói quyện xót xa tràn ngập trong lòng
6. Con muốn hỏi mẹ cha mấy lời sau cuối
Nhưng cứ nấc nghẹn dâng trào, dòng nước mắt cạn khô
7. Ơi hỡi trời cao sao gieo chi thảm cảnh
Để mẹ cha sớm lìa bỏ dương trần
8. Cho con phải cút côi lạc lõng giữa chợ đời.
Vọng Cổ
Ôi còn có nỗi đau nào sánh bằng nỗi đau của đứa con khờ khi tự tay mình quấn lên đầu hai vành khăn tang trắng. Khi chiếc quan tài nằm sâu giữa lòng đất lạnh thì giọt nước mắt cũng dần cạn khô theo lời nấc nghẹn… đau… lòng.
Câu 1. Thương tiếc nhìn theo nắm đất thẩy xuống quan tài.
Con muốn khóc cho mẹ cha chạnh lòng thương xót,
Đừng lìa bỏ con khờ ở lại dương gian.
Giọng đã khàn giọt nước mắt cạn khô,
Mặc bão táp mưa giông càn quét qua lòng.
Không còn gì mất mát xót xa,
Bằng nỗi đau sớm cuộc đời côi cút.
Câu 2. Đã bao đêm con ngồi đây chờ đợi, từng tiếng yêu thương nhắc nhở đứa con khờ:
Trời đã quá khuya sao con còn ngồi đó học bài.
Đây chiếc áo năm nào con vẫn mặc,
Nay bỗng lạnh lùng không còn ấm như xưa.
Nhìn lên bàn thờ bỗng giọt lệ tràn tuôn,
Khi thấy ảnh cha như nhắn lời dạy dỗ.
Con đâu sợ cuộc đời gian nan vất vả,
Chỉ đau buồn khi cha mẹ chẳng kề bên.
Nam Ai
Cha mẹ đã mười mấy năm trời nuôi dưỡng con lớn khôn
Con khờ chưa được một lần báo hiếu thì mẹ cha đã vĩnh viễn… ra… đi
1. Về nơi cõi cửu tuyền
2. Con đau buồn hiu quạnh xót xa
Sống cút côi lạc lõng giữa chợ đời
3. Con đâu trách hờn mẹ cha
Công ơn nghĩa nặng bao la
4. Chạnh thương cha mẹ chốn cửu tuyền
Ngày đêm lo lắng đứa con thơ
5. Để đêm đêm con ngước mắt lên bàn thờ
Muốn nói vài lời nhớ thương
6. Con hôm nay đã lớn khôn
Không phụ lòng ơn nuôi dưỡng của song thân.
Vọng Cổ
Mưa rả rích bên hiên hay giọt lệ lòng tuôn đổ. Con đếm từng giọt rơi như đếm từng thương nhớ từ lúc mẹ cha về bên kia thế giới… muôn… đời.
Câu 5. Vội thắp nén hương quỳ lạy trước bàn thờ.
Cứ mỗi khi con vừa chợp mắt,
Thì cha mẹ hiện về trong tâm khảm miên man.
Hai nấm mồ như báu vật thiêng liêng,
Con luôn ấp ôm để cảm nhận thâm tình cốt nhục.
Dù biết sẽ không bao giờ còn gặp lại,
Nhưng mẹ cha vẫn sống mãi giữa trong lòng.
Mạnh Lệ Quân
Đêm nay lạnh
Nghe lòng càng thêm hiu quạnh
Con chìm trong giấc mộng
Quỳ trước bàn thờ bên cạnh
Nơi cửu tuyền mẹ cha có lạnh
Sao lòng con bỗng nghẹn ngào
Cho hàng mi lệ ngập tràn tuôn trào
Ôi đớn đau nấc nghẹn trong lòng con thơ
Dù chỉ là mơ nhưng thấy tủi buồn bơ vơ
Con thẫn thờ lắng nghe
Từng tiếng lời mẹ cha
Để thêm thương nhớ hy vọng
Gặp lại một lần song thân
Nhưng ảo ảnh vô vọng
Cho con tim lòng xót xa
Nén nhang thắp vội giữa đêm tàn về khuya.
Câu 6. Con xin hứa trước bàn thờ của mẹ cha,
Sẽ không còn thức từng đêm khóc nữa.
Mong mẹ cha đừng bận lòng về con trẻ,
Cho nơi cửu tuyền thôi lạnh lẽo nhớ thương.
Lời trăn trối thuở nào mong con rạng rỡ thành danh,
Con mãi nhớ chưa dám lần xao nhãng.
Cố gắng quyết tâm ngày công thành danh toại,
dâng lên mẹ cha để đổi lấy nụ cười.
Hai vành tang trắng ngày xưa
Song song nấm mộ tiễn đưa thuở nào
Đêm nay xúc động nghẹn ngào
Mơ về cha mẹ ruột đau chín chiều.
Long Xuyên, ngày 22 tháng 12 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---