HOA RƠI
Lâm Viên
Đoản khúc lam giang(mấy câu đầu)
Từng chiều buồn rưng rưng
Em khóc than thân mình hẩm hiu
Về nơi xứ xa theo chồng
Cho đẹp lòng song đường mơ ước
Nào ngờ trời trớ trêu, nên dở dang duyên phần long đong …
Vọng cổ
1/. Người ơi, gây nợ duyên chi để hôm nay phũ phàng phụ bạc, có phải đâu em kém hương thua sắc sao nghĩa trăm năm phai nhạt đi … rồi. Sao chẳng nói cùng em dù chỉ một lời. Manh áo cưới còn thơm hương vải mới, sao vội vàng cắt đứt mấy đường thêu. Mới hôm nào còn tỏ vẻ thương yêu, mà hôm nay đã quay mặt lạnh lùng. Nếu chẳng bằng lòng sao lại đón sang ngang, để em phải dở dang cả một đời con gái …
2/. Một bước lên xe theo chồng xa xứ, chỉ thầm mong được tròn phận vợ hiền. Gìn giữ gia phong cho cha mẹ khỏi muộn phiền. Nhưng chắc tại em quê mùa dốt nát, nên không vừa lòng vừa dạ người chăng? Nếu phật ý bên chồng cái nếp ở tánh ăn, sao người không khuyên bảo cho em được biết? Ngoảnh mặt quay lưng người không hề nuối tiếc, đâu thấy em giờ mắt lệ dầm chan…
Đoản khúc lam giang(mấy câu cuối)
Đành phải rời xa
Đi giữa đời lòng em rối bời
Hoa héo tàn rụng rơi bẽ bàng
Thương nhớ quê xưa, mấy cho vừa
Mà cam đếm bước bơ vơ, bến bờ xa thẳm
Cố quên cuộc đời mơ mộng ngày thơ
Trái tim hững hờ hương không đợi chờ ai không biết tương lai
Vọng cổ
5/. Em như một đoá hoa rơi giữa đồng xa hoang vắng, lấy ai tiếc thương cô gái quê mùa bạc phận cũng đành thôi một mình em ôm tủi ôm ... sầu. Nước cuốn em đi trong dòng xoáy đục ngầu. Làm thân hoa để cho người ta hái, dang dở một lần tủi thẹn lắm người ơi. Đường về quê xa thẳm mấy mù khơi, thương cha mẹ lòng thêm chua xót. Bậu có còn nhớ lời đã hứa, lo liệu sớm hôm cho cha mẹ bên nhà?
Lý con sáo (2 câu cuối)
Ly nước chung trà, viếng thăm sớm hôm
Săn sóc cho thân già neo đơn
Trong kiếp này tình không đáp ơn
Hẹn kiếp sau đời sẽ đẹp hơn
Vọng cổ
6/. Em đã nát tan tấm thân vàng ngọc, đừng thương đau cho một kiếp hoa tàn.
Chốn thị thành em đi giữa vòng lốc xoáy của cuộc đời mua bán đổi trao.
Trót nghe lời hứa ngọt ngào,
Bỏ lại phương nào mơ mộng của ngày xưa ./.