HƯƠNG LÚA TRÀ VINH
Phạm Văn Phúc
NÓI LỐI :
Tôi về Trà Vinh vào giữa mùa lúa chín ..
Cơn gió ban chiều mang hoa đất tỏa hương thơm ..
Trên sóng lúa mênh mông gió cũng có tâm hồn.
Gió mơn nhẹ tóc bay - gió vờn lay bông lúa ...
LÝ CON SÁO GÒ CÔNG :
Con đường đê nắng tràn bến sông
Hương lúa thơm ân tình dạt dào
Bao nhiêu chờ mong .
Hương lúa mang theo tình quê ấm nồng…
…Ai dịu dàng trên đồng bước nhanh
Tay nón che – môi cười thẹn thùng ,
Say mê lòng anh …
Thoăn thoắt đôi chân trần ,
Gánh lúa đi về thôn xa …
Yêu lắm quê hương nhà ,
Yêu bóng ai trong chiều thướt tha…
VỌNG CỔ:
1/ Yêu lắm quê hương ơi từng bờ tre bến nước , yêu bóng dáng ai giữa chiều quê tha thướt nơi đất tỏa hương thơm chan chứa biết bao …tình .
Chung sức cần lao vui câu hát thanh bình.
Chiều Trà Vinh quê hương mình đẹp lắm, giữa mùa lúa chín vàng no ấm đã về đây.
Cô thôn nữ má hồng chộn rộn bước trên đê , vai ướt đẫm mồ hôi mà miệng vẫn tươi cười.
Phơn phớt môi hồng xao động trái tim tôi, rộn rã nét yêu đời rạng ngời lên ánh mắt .
2/ Nón lá che nghiêng bờ vai thon oằn gánh , gió lướt theo chân lay mạnh chiếc cầu dừa .
Mơn nhẹ tóc mây, gió lả lướt vui đùa.
Cô thôn nữ ngước nhìn sang bẽn lẽn , duyên dáng nét môi cười rồi e thẹn bước nhanh.
Để lại hương lúa chiều xao xuyến trái tim anh , tha thiết quá duyên đất lành quê mẹ .
Từng nhịp mõ trâu khi ráng chiều buông nhẹ , hòa trong tiếng sáo diều. Ôi ! Thương quá quê hương ...
NÓI LỐI:
Ăn bữa cơm chiều nặng hồn quê tình đất ,
Nồi canh rau dền, mắm cá sặt , cá linh ....
Dù có đi đâu cũng nhớ tới quê mình .
Có hương đồng nội thấm tình cây với đất...
LÝ SON SẮC
Ôi ! Mến yêu quê mình ,
Chan chứa bao thâm tình .
Mùa lúa chiều xôn xao
Từng cánh cò trắng phau
Bên gốc đa sân đình,
Thoang thoảng hương lúa bay ngạt ngào .
Tình quê thiết tha dâng trào
Về bên em góp tay cần lao,
Về nghe lúa reo rạt rào
Về đây bên lũy tre , bờ ao ....
VỌNG CỔ
5/ Cô thôn nữ ơi ! Anh sẽ về đây để nghe những thanh âm lời ru chiều của lúa, cho mái tranh quê thêm dạt dào duyên đôi lứa, cho suối tóc em bay mang hương lúa thơm ... nồng .
Cho nỗi nhớ quê hương không canh cánh bên lòng .
Để mỗi sáng tinh mơ anh ra đồng cuốc đất , bẫy chuột, tát đìa , bắt cá lóc nướng trui.
Sống đời thanh bần giản dị thế mà vui, vì đã có em là anh có cả một trời hạnh phúc .
Rồi những đêm trăng hai đứa cùng thao thức, hát mãi bên trăng giai điệu Lý Qua Cầu ..
LÝ QUA CẦU
Về đây vang khúc ca yêu đời,
Yêu người , yêu đất ,
Yêu màu xanh, gió mát trăng thanh
Ngào ngạt hương quê
Đây Trà Vinh chứa chan ân tình ..
Miền quê yêu dấu ,
Mãi tươi xinh hồng lên sắc nắng
Hương lúa, bờ tre, hàng cau ..
Đã thương nhau mình đón nhau về ..
( về vọng cổ)
6/ Chung sức cần lao cho đá mềm chân cứng , mong ước đến ngàn sau mưa thuận gió hòa .
Trà Vinh quê ta nặng hồn quê tình đất , ngày trở về ngào ngạt lúa đơm bông .
Một miền sông nước Cửu Long,
Đậm đà hương lúa ngát đồng Trà Vinh …
........................................
(05-05-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc