HƯƠNG XƯA
Sáng tác : Phạm Văn Phúc
( viết trên nền bài hát cùng tên của NS Vũ Hoàng)
( Thân tặng HanhNguyen)
NÓI LỐI:
NAM: Em đã đi rồi , xa một tầm tay
Lặng lẽ chiều nay một mình tôi lê bước…
NỮ: Nước mắt em rơi , làm sao anh ngăn được.
Một cuộc tình đã xa khuất anh ơi !…
LÝ CÁI MƠN
NAM: Chiều tàn mây trôi, về nơi hoang vắng.
Nhớ tiếng em ca, mơ hồ đắm say lòng ta…
NỮ: Phút chia xa, tình ngăn cách thiết tha bùi ngùi.
Hoàng hôn buông, ngõ hồn chơi vơi.
NAM: Ngơ ngác trong chiều rơi,
Mây gió buồn bâng khuâng kỷ niệm, tình ơi ….
VỌNG CỔ:
NỮ: 1./ Giây phút chia phôi đau xót tình tôi người ơi xin giã biệt, hoàng hôn đã dần trôi nghe sầu vương lên mắt biếc, xin đừng nhắc chuyện ngày xưa thêm lưu luyến buổi chia ….lìa.
NAM: Làm sao anh ngăn đôi dòng lệ đầm đìa.
Lẻ bóng đường xưa anh sẽ đi về cô độc, em hỡi còn lại gì để mình khóc cho nhau.
NỮ: Còn đó ân tình cao vời vợi bấy lâu, nhưng rồi sẽ tan mau như sương khói giữa mây ngàn.
Một sắc hoa tàn sẽ héo úa với thời gian, anh đừng trách hờn chi thêm phủ phàng cay đắng…
(nghỉ 4 nhịp)
NÓI LỐI:
NAM: Em bây giờ đã xa một tầm tay,
Gặp gỡ chiều nay rồi chia ly vĩnh viễn..
NỮ: Chiều cũng bâng khuâng âm thầm vương sắc tím
Cho lệ mi nhòa , cho kỷ niệm mãi dần trôi..
NAM: 2./ Lệ đã mặn môi ngậm ngùi ôm cay đắng, nhưng lòng vẫn còn thương và sầu nặng những ân tình.
NỮ: Anh hãy quên đi, để em khóc một mình.
Anh đừng đốt làm chi những thư tình đã viết, có xóa được trong đời bao kỷ niệm thuở chung đôi.
NAM: Thương nhớ bỗng chực tràn về ký ức em ơi, ngõ rẽ mồ côi sẽ đưa em về nơi xa ấy.
Và nơi đây chỉ một mình anh ở lại, lặng lẽ âm thầm nuối tiếc mãi chuyện ngày xưa..
LÝ TRĂNG SOI
NỮ: Mưa mùa Đông,
Bôi xóa giấc mơ hồng.
NAM: Em giờ sang sông, xót xa trong lòng,
Anh làm mưa tuôn tiễn em theo chồng…
Con đường xưa,
Hoàng hôn giá buốt tơi bời trong mưa.
NỮ: Một mình anh đi sớm về trưa
Thương nhớ hoài bao kỷ niệm…
Của.. ngày… xưa …
VỌNG CỔ:
NAM: 5./ Em ơi ! Kỷ niệm ngày xưa có bao giờ bôi xóa, dù có đắng cay dù con tim buốt giá nhưng anh xin mãi yêu em, yêu cả phút giây…… này.
Yêu những buồn vui qua bao tháng năm dài.
NỮ: Đã xa khỏi tầm tay những tháng ngày nồng ấm, để một giấc mơ hồng sẽ trống vắng với thời gian.
Để lại một người mang hoài niệm miên man, chở nỗi nhớ vào tim trong vô vàn tuyệt vọng.
NAM: Trên bước cô đơn anh sẽ âm thầm lẻ bóng, vẫn xin chúc người đi xây đẹp mộng duyên lành.
VỌNG KIM LANG
NỮ: Em vẫn thương về anh,
Vẫn không quên ân tình
NAM: Ai khiến xui duyên mình
Giờ phải đành nói câu từ ly
Mắt xanh ướt mi trông chờ,
Đêm vật vờ khóc đau tình si…
NỮ: Còn gì bên đời cho người thương nhớ,
Gió than , mây hờn ,
Mình anh chiếc bóng cô đơn ,
Tiễn em giữa cơn mưa buồn,
NAM: Ôi , nghẹn ngào tiếc thương ngày qua.
NỮ: Em đi vắng xa quê nhà,
NAM: Anh một đời luyến lưu tình ta..
Về vọng cổ câu 6 :
NỮ: 6./ Một phút chia xa là ngàn đời vĩnh biệt, thôi nhé anh ơi đừng thương tiếc nữa làm gì..
NAM: Hương xưa đã bay đi và sẽ không trở lại, hiu hắt ngọn gió lùa rét mướt trái tim anh.
NỮ: Người ơi lá đã xa cành,
Em khóc một mình trong gió lạnh chiều mưa ….
……………….
( 01-01-2011)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc