KHÁCH TRỌ
Thơ : Phong Trần
Lời Vọng Cổ : Đặng Hoàng
Ngâm
Nam
Trên dốc thương yêu tận đáy lòng
Hồn tôi như hóa ngọn thu phong
Đi tìm sắc tím hoang sơ trước
Vỗ giấc miên du chốn bụi hồng.
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Nữ
1. Lắng (-) nghe gió lạnh một làn hơi mây nhớ thương (-)
Nam
2. Nương theo bụi đường (-) lữ thứ tình trường (-)
3. Tìm về quán trọ bạc mù sương (-)
Nữ
4. Khách vui trú ngụ khi buồn như mây bay bốn phương (-)
Nam
5. Đời này ai thương (-) khách trọ bên đường (-)
Nữ
6. Có chăng quán lạnh mong người như mong.... cố... hương......
VỌNG CỔ
Nam
Trên bước lãng du tôi trở về đây tìm lại người thương sau bao ngày xa cách.
Xin hãy để cho tôi thêm một lần làm lữ khách vì đời đã trót mang nên nào dám trách
ở cõi nhân gian tôi chỉ là khách trọ bên........
1/......đường......
Không tiếc, không than không oán hận tình trường.
Ngày ta gặp nhau, Em ! con trăng mười sáu cứ lặng thầm soi gác trọ chiều đông.
Nhật ký đời tôi đem ép vào trong, trang giấy mỏng tình ta như khói mộng.
Sợ ước mơ rồi như sương khói mong manh khi bóng thiên đường đã chìm vào tan vỡ.
TRĂNG THU DẠ KHÚC (ca trong lòng vọng cổ)
Nữ
5. Rồi người ra đi (-) ngần ấy năm chờ (-)
6. Ánh trăng quán lạnh bây giờ đã thôi sáng soi(8).
Nam (vc)
Tôi sẽ về thăm lại chính tôi
Thuở cười như nói, buồn như vui (12)
2/ Cho ngày phiêu lãng dài thêm mãi
Để những chiều đông gột phiến sầu(16).
Ngắt nhịp tim yêu ta từ biệt mối duyên đầu (20)
Nữ
Quán tim em có là thiên đường mộng mị hay cũng chỉ là quan trọ đời nhau?(24).
Nam
Tôi đã vô tình làm bỏng rát trái tim đau, xin một lần nữa mở cửa tim yêu cho hồn tôi trú ẩn(28).
Khúc ru tình xưa đã một lần hụt hẫng nên đến giờ này vẫn còn in vết hằn sâu.
Ngâm
Nữ
Thôi ! làm khách trọ mãi đi anh
Để cứu con tim sống một thời
Nơi quán tình em anh trú ngụ
Xin đừng như kẻ lạc loài thôi.
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
Nam
Thôi mình đành như mây
Như gió sương giăng mờ trong bóng đêm
Gặp nhau chỉ vương ưu phiền
Thân anh khách trọ xin nhờ nương náo
Nữ
Đời còn gì đâu luyến lưu
Khi trái ngang phủ trùm lên ước mơ
Vẫn trông tin người em luôn chờ mong
Nghe nhói đau tim lòng
Trăng vàng dẫu lặn đầu non
Nam
Lòng này còn thương thương
Vương vấn con tim
Xa cách bao ngày
Quán lạnh điều hiu
Ngóng chờ .....(Nữ) Người hỡi người ơi !
Cho úa tàn hoa ước nguyền
Tan nát lòng em theo chồng
Nam
Mãi mãi trong tim tấm tình này
Nồng say giấc mộng qua những ngày sương gió
Bởi anh chỉ là khách trọ dừng chân
Dám đâu ước mộng khung trời tương lai
Đùa.... trăng..... theo..... gió..... mây....
VỌNG CỔ
Nữ
Anh ơi !thà rằng hãy để cho tim em hóa đá chứ anh đừng tìm đến làm chi cho thêm nhiều lạc thú.
Vì cõi nhân gian có muôn ngàn tinh tú, vạn vật xung quanh đều là khách trọ chỉ đến rồi đi nay đổi mai ......
5/......dời.......
Cũng như tình ta, chỉ một lần đến trong đời.
Anh ra đi là đời em như tan nát, vật đổi sao dời nên dời cả tấm lòng anh(-).
Mộng ban đầu em đành chịu dở dang, cất bước vu quy mà long mang chua chát.
Lạc thú yêu đương xưa ta tạm gác, chưa trọn ái ân mà sao say vị men nồng.
Đoản khúc lam giang (cuối)
Nam
Mãi mãi trong tim tấm tình này
Nồng say giấc mộng qua những ngày sương gió
Bởi anh chỉ là khách trọ dừng chân
Dám đâu ước mộng khung trời tương lai
Đùa trăng theo gió mây....
Nữ
6/Bởi anh cứ mãi cho mình là khách trọ nên đã vô tình đánh mất mối tình son (12).
Nam
Nay anh về có còn lại gì đâu trăng hơn tủi nên trăng chìm sau đỉnh núi(16)sl.
Nữ
Giữa hai ta giờ chỉ còn là tiếc nuối anh chẳng là kẻ lữ hành em không phải là quán trọ ngày xưa.
Nam
Anh giờ lỡ chuyến đò đưa
Nữ
Em sang bến khác nắng mưa thôi đành.
Nam
Tôi sẽ về thăm lại chính tôi
Thuở cười như nói buồn như vui
Nữ
Lặng thầm nhặt ánh trăng mười sáu
Khẽ ép vào trang nhật ký đời.