KHÚC HÁT NGƯỜI CHĂN TRÂU
Ngọc Thanh
Lý sâm thương
Ơi khúc hát chăn trâu, của ngày xa xưa ấy.
Khơi nỗi nhớ quê hương của người xa cố hương
Rặng trâm bầu năm ấy, ngồi lưng trâu hát câu nhạc tình.
Hàng tre, bờ đê cũ, ngồi lưng trâu viết trang thơ tình
Vọng cổ
Câu 1: Nhớ xưa ta cùng trâu trên cánh đồng quê bát ngát,đồng cạn đồng sâu trâu vẫn siêng cày...
Với chiếc áo tơi người cùng vật trải bao ngày...Dãi nắng dầm mưa không quản gì lao nhọc...Để cho người có được chén cơm ngon...<>Trâu lại còn được giúp việc kéo xe. Gánh vác nhà nông công việc nặng nề. Vẫn âm thầm với chuỗi thời gian, Trâu thảnh thơi khi chiều về bên máng cỏ.....<>
Câu 2: Con cúi đốt, đêm lên xua bầy muổi đói, để cho trâu ngủ giấc được ngon lành, Gà gáy, nhơi rơm trâu háo hức trong chuồng. Chờ bạn mục đồng cởi trâu ra ruộng. ngồi lưng trâu người hát Lý con trâu...<>
Vui nào hơn khi mỗi buổi bình minh.Treo cái mo cơm lên sừng trâu lủng lẳng.Kiếp làm trâu thật vô cùng hãnh diện..Dốc hết cho đời đến lúc tàn hơi...<>
Lý chiêu chiều
Chiều về ta với trâu cùng vui,
vui cùng vui.
hẹn sáng mai trên đồng xanh ngát .
Ta với trâu đem ước mơ cho đời...
Trâu hởi trâu bây giờ, trâu với mình chia tay .
Ngủ đi trâu, róng trâu ta đóng rồi...
Vọng cổ
Câu 5: Thương lắm trâu ơi với cái cày, cái ách, ngồi lưng trâu ta cảm nhận chính lưng mình. Trâu với ta hòa quyện biết bao tình....Nhớ những buổỉ dòng sông trưa tắm mát. Cho cánh cò tô điểm bức tranh quê...<>
Mộng ước đời ta luôn gắn bó với đời trâu, để cùng ruổi dong trên cánh đồng bất tận, sương gió nắng mưa ta cùng trâu không quản ngại, cho ruộng lúa oằn bông đem hạnh phúc dâng đời./
Câu 6: Tiếng sáo diều hòa khúc hát lưng trâu,<>
Nghe gần gủi yêu thương tình quê chan chứa, cây trục cái bừa theo dấu lổ chưn trâu...<>
Khi trâu biếng ăn ta trăn trở lo rầu, lòng rười rượi một niềm thương khó tả, thầm vái van cho trâu luôn mạnh khoẻ. Để cùng ta sánh bước ở trên đồng.../.
Chiều quê bếp đỏ than hồng,
Là ơn trâu đã bỏ công nhọc nhằn
Tình quê tát nước đêm trăng
Mà thương khúc hát của người chăn trâu.../