LỜI RU CỦA MẸ
Hoài Thi
Hò
Ầu ơ…. Ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẽo gập ghềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi, con đi trường học mẹ đi trường đời.
Ầu ơ… Gió đưa cây cải về trời, rau răm ở lại… Ơ ..rau răm ở lại chịu đời đắng cay….
Vọng cổ.
1. Tiếng ầu ơ ngân nga giữa buổi trưa hè êm ả, như ru đứa trẻ bình yên trong giấc ngủ say nồng…. Khúc hát yêu thương cho cuộc sống thêm hồng. Ngày xưa mẹ ru con thiết tha tình mẹ, chan chứa dạt dào như biển cả bao la. Những tháng năm dài xuôi ngược bôn ba, nghe giọng hát quê hương con nhớ lời ru của mẹ. Nhớ câu ca dao điệu lý ngọt ngào, theo gót chân son qua vạn nẻo đường gian khó.
2. Thương mẹ cả một đời gian nan lận đận, một nắng hai sương cực khổ trăm bề. Ngõ vắng quạnh hiu mấy lượt đi về. Trên đôi vai gầy lo toan trĩu nặng, nặng gánh nhà chồng nặng nỗi thương con. Thương con nhiều lòng mẹ héo hon, vất vả quanh năm làm thân cò lặn lội. Đôi mắt quầng thâm vì những đêm dài thức giấc, nhưng vẫn sáng bừng khi nghe trẻ gọi …mẹ ơi.
Ngựa ô nam.
Khi con lớn lên và bở ngở bước chân vào đời thì mẹ vẩn âm thầm dõi bước con đi… Trên vạn nẽo đường gian khó chông gai. Xuân đến xuân đi Đông lại thu tàn vạn vật đổi thay. Tóc mẹ đã bạc màu mây. Mõi gối còng lưng mắt mờ lệ cạn. Nhưng tình mẹ vẫn đong đầy, bên đàn con cháu sum vầy. Buổi trưa buồn mẹ cất tiếng ầu ơ, cho say nồng giấc ngủ trẻ thơ. Lời ru xưa con thuộc nằm lòng, nghe qua nghèn nghẹn trong lòng. Trọn cuộc đời bên gối mẹ mới thật là chốn bình yên.
Vọng cổ
5. Vết tích thời gian đã vô tình làm mờ phai tuổi thanh xuân của mẹ, nhưng tiếng ru hôm nay vẫn vang lên nghe tha thiết thân tình. Muôn thuở trong tim ghi nặng nghĩa tình. Trên vầng trán mẹ hằn sâu bao nổi nhớ, nét u hoài khắc khoải quảng trời xa. Những đêm dài mộng mị nhớ thương cha, một nỗi niềm riêng làm mẹ xót xa day dứt. Kể từ khi cha lìa bỏ dương gian, mẹ như chiếc bóng thở than một mình.
6. Tiếng kẽo kẹt võng đưa trong buổi trưa buồn vắng vẽ, cho thằng cháu nội giấc ngủ say sưa. Tiếng ru hời còn đọng ở bờ môi, mắt hờ hững trôi về nơi xa vắng. Bổng dưng mẹ lại rưng rưng đôi dòng nước mắt, nước mắt yêu thương lặng lẽ dâng trào. Dịu dàng từng tiếng mẹ ru, dỗ con giấc ngủ đầu nôi ngọt ngào. Đóa hoa hồng đỏ thắm xin trao, con luôn ghi nhớ bài ca dao đầu đời.
Tháng 10/2009
.
Năm 1980, Tác giả Hoài Thi bắt đầu tham gia phong trào văn nghệ quần chúng và thi thoảng viết bài ca vọng cổ tại huyện Nhà Bè - địa phương đang sinh sống và công tác. Những sáng tác như: Quê hương đổi mới, Quê tôi xây dựng tập đoàn, tiễn bước anh đi… luôn được đánh giá cao trong những lần hội diễn văn nghệ quần chúng của Huyện thời bấy giờ.
Sau năm 1997, Hoài Thi tham gia sinh hoạt tại Câu lạc bộ sáng tác – đàn ca tài tử Quận 7 (hiện tại CLB đã không còn hoạt động). Những tác phẩm sáng tác cùng Câu lạc bộ đã được chọn đăng trên tờ tin Quận 7 và Huyện Nhà Bè. Có nhiều bài đã được Đài Phát thanh và Truyền hình TP. Hồ Chí Minh thu và phát sóng như: Nhớ về các anh, người du kích Gò Ô Môi, Hồ chí Minh sáng ngời tên Bác…. Ngoài ra, những tác phẩm trên cũng đã được thu đĩa, in thành tập chung với tác giả Lê Hoài Thanh (Chủ nhiệm CLB sáng tác đàn ca tài tử Quận 7 – TP.Hồ Chí Minh).