MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI
Giang Tuyền
Nói lối
Nắng cuối thu đưa đường qua xóm nhỏ
Gió miền xuôi không khuây khỏa nỗi cô liêu
Rời cao nguyên đi tìm lại người yêu
Lưng cõng con thơ lòng ngổn ngang bao tâm sự
Lý con sáo
Khi... anh đi.
Con suối hãy còn trông theo.
(+ +)
Chốn này mình đã yêu nhau
Em hiến dâng trọn cả cuộc đời
Vì trót thương anh rồi__
Nghe lá rừng lao xao khúc ca
Hay lòng em đang say trong tình ta
Mà bây giờ mình đôi nơi cách xa
Nghe nhớ thương trong mỗi đêm dần qua.
Vọng cổ
1. Người ta đồn anh đang ở làng kia, em đến nơi thì họ lại bảo là anh đã dời qua xóm nọ.
Năm lần bảy lượt ra đi nơi quê người đất khách, mong tìm gặp người thương hỏi có nhớ lời hứa hẹn năm........ nào...
Ngày đầu tiên, anh đến làng em với thân xác hao gầy.
Mấy tháng liền anh nằm vùi trong cơn mê sảng, theo tiếng hú núi rừng mỗi khi mưa đổ về đêm.
Bản làng thương anh nên lên tận non xanh tìm cây thuốc không tên mang về trồng bên cửa sổ.
Ba mùa trăng khi ngọn lá xanh tươi, anh mỉm miệng cười với niềm vui trong ánh mắt.
2. (nghỉ 12)
Trăng sơn cước rộn ràng hơn thuở nọ, vì có bóng chàng trai với bao tiếng cười hiền.....
Rẫy lúa nương khoai vui cùng nắng sớm mưa chiều.
Đêm trăng ấy bên con suối thần tiên thơ mộng, cầm nhẹ đôi tay và anh nói tiếng yêu em.
Gió rừng lặng im như để minh chứng đôi tim, nghe hạnh phúc dâng theo từng hơi thở.
Trăng qua ngọn cây trăng lên đỉnh núi, hãy soi sáng tình này mãi mãi đến thiên thu.
Lý Mỹ Hưng
Tình yêu
Ngỡ rằng sẽ không phai tàn.
Em tin những lời anh, trao trọn trái tim dại khờ
Còn em, tình yêu__ một_ sớm__ cánh hồng đã phai
Anh bỏ ra đi phải chăng theo bóng hình ai
Để em nơi này sầu mang sau ngày ân ái
Trót thương anh rồi, người mang tiếng cười miền xuôi.
Ở nơi xa nào hỏi anh có còn thương nhớ
Những đêm trăng rừng, bên nhau hứa tình đừng phai.
Vọng cổ
5. Anh bỏ về xuôi phải chăng thương nhớ đồng bằng có gì còn lưu luyến. Hay cánh lan rừng sau một lần khoe hương sắc đã không thể giữ được chân người viễn khách phong ....... trần...
Vui bước đường xa chỉ ghé lại một lần.
Cho em ngẩn ngơ mỗi khi hoàng hôn xuống, ra bờ suối thẩn thờ nghe tiếng nước chảy buồn tênh.
Ôi nỗi sầu đau đớn chẳng biết tên, cứ mãi dai dẳng đeo mang cho úa tàn đời con gái.
Em biết làm sao mai này con sẽ hỏi, cha ở đâu sao chẳng thấy quay về.
6. (Lý Trăng Soi)
Ôi niềm riêng
Ai thấu__ cho cùng
Muôn ngàn dặm xa
Giữa nơi quê người
Mong tìm anh nói câu mong chờ.
Thương phận em
Là thân con gái sơn cước miền quê
Thì làm sao lưu giữ bước chân ai
Chốn muôn ngàn hoa đẹp trần ai
(về vọng cổ)
Căn nhà ngói khuất sau giàn thiên lý, anh nắm chặt bàn tay người yêu trẻ qua thềm.....
Non xanh núi thẳm quay cuồng
Khung trời đổ sụp cõi lòng nát tan
Con thơ khóc mẹ bên đàng
Mất anh giữa một chiều vàng cô liêu.