MƯA QUÊ
Phạm Văn Phúc
NGÂM THƠ:
Quê hương ơi ! Bao năm rồi xa cách
Đêm nay nằm nghe róc rách mưa rơi ..
Ôi , mưa quê ru tôi ngủ một thời,
Trĩu nặng trong tôi những tình yêu vừa chớm nở…
LÝ SÂM THƯƠNG:
Nghe tiếng mưa rơi rơi…
Nơi miền xa sao lòng tôi yêu quá.
Yêu bóng trăng quê hương,
Đêm mờ buông , lòng biết mấy yêu thương..
Tìm về miền quê hương , chìm trong sương khói lam ban chiều.
Từng câu hò tiếng tiêu , từng con sông mến yêu thâm tình…
VỌNG CỔ:
1/ Ôi ! Những cơn mưa quê hương đã hát ru hồn tôi thưở còn tấm bé , nay đã dần xa qua rồi thời thơ trẻ , nghe tiếng mưa đêm mà mắt lệ tuôn …dòng.
Nhớ những ngày mưa hay chạy nhảy trên đồng.
Tắm những hạt mưa rơi nhưng nghe lòng vẫn ấm, lội nước lạnh sông chiều mà thắm đượm tình quê.
Gót chân nhỏ ấu thời trượt mấy bận trên đê, vẫn thoăn thoắt lao nhanh trong mưa gió mịt mùng.
Mưa chợt ngưng rồi nước mắt bổng rưng rưng, ngước mặt trời cao mong mưa đừng tan sớm.
2 / Mưa chảy vào sông mưa về nơi biển rộng, mưa vẽ thành thơ vang vọng mấy cung đàn.
Để hôm nay tôi thổn thức mơ màng.
Nghe tiếng mưa đêm chực tràn lên nỗi nhớ, day dứt bồi hồi trăn trở tiếng mưa đêm.
Nhớ lũy tre làng hàng cau nhỏ nghiêng nghiêng, nhớ điệu lý giao duyên câu hò bên sông vắng .
Nhớ đồng lúa xanh chao mình nghe tiếng sấm , nhớ chiếc cầu dừa in đậm dấu chân ai….
NGÂM THƠ:
Ôi ! Còn đâu những ngày thơ rong ruỗi
Những bẹ dừa tàu chuối với mo cau
Và những cơn mưa có chớp giật , sấm gào
Bên song cửa thoảng hương cau ngan ngát......
VỌNG CỔ:
5 / Để rồi đêm nay tôi nằm nghe mưa hát, mưa nhẹ ru êm cả đời tôi tắm mát chảy xuống thành thơ thành khúc nhạc êm …đềm.
Mưa là tình thương đổ xuống trăm miền.
Mưa cho những cánh hoa duyên khoe sắc , cho những mầm chồi từ lòng đất vươn cao.
Cho những vườn cây hoa trái ngọt ngào, mưa cho sóng lúa rạt rào trĩu hạt.
Cho đồng quê bốn mùa luôn xanh ngát, mỗi hạt mưa rơi là nốt nhạc tuyệt vời.
LÝ CON SÁO :
Mưa!... Mưa ơi…
Mưa xuống trên đồng quê tôi.
Mưa về hoa lá sinh sôi..
Mưa giăng giăng tắm mát hương đời.
Đêm nay sao quá bồi hồi.
Nhớ mưa chiều rơi bao nhớ nhung.
Nơi tuổi thơ tắm chung dòng sông.
Có con đò chở theo nhớ mong,
Có tiếng mẹ ru ầu ơ giữa chiều Đông..
(Về vọng cổ )
6/ Quê hương ơi, mưa về mang nỗi nhớ, ướt lạnh hồn tôi nghe mưa đổ trong lòng.
Ôi! Những cơn mưa bềnh bồng như khúc nhạc, tôi thẩn thờ nghe mưa hát, mưa ơi!
Đêm nay đã mấy đêm rồi,
Nghe mưa thương quá vùng trời quê hương…
................
PHẠM VĂN PHÚC
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc