MÙA XUÂN NÀO CHO MẸ
Thơ: Thích Chơn Phương
Vọng cổ: Hoài Thi
Thơ:
Có mùa xuân nào vương trong mắt Mẹ
Mẹ trải cuộc đời đằng đẵng Thu, Đông
Mẹ đếm nắng chiều dằng dặc bão dông
Mót hạnh phúc chắt chiu thời con gái.
Vọng cổ
1. Trăn trở canh thâu lắng nghe tiếng côn trùng nỉ non than thở, bóng nhỏ cô đơn lặng lẽ giữa đêm trường…Mẹ đếm thời gian trôi như con nước xuôi dòng. Ký ức xa xôi bổng chợt về muôn ngàn nỗi nhớ, canh cánh bên lòng niềm chua xót đắng cay (-)Có mùi hương nào như hoa sứ dại,thoảng vào hồn Mẹ nhớ thương ai. Hình bóng cha xưa trong những đêm dài, vẫn thoáng hiện một nỗi buồn xa vắng.
2. Thơ:
Có một khoảng đời hình như rất đắng
Như cọng rau lơ đãng mọc sau vườn
Rồi oằn vai trong oan khuất vô thường
Mơ hóa ngọt khi phù sa đắp đổi.
Năm tháng qua mau, thời gian không dừng lại, Mẹ bỏ quên tuổi xuân vì mưa nắng dãi dầu… Sương tuyết điểm trang cho mái tóc phai màu. Đôi vai gầy sầu lo trĩu nặng, gánh vác một mình những vất vả gian nan. Cha vật vã vì căn bệnh hiểm nghèo rồi lìa bỏ trần gian, Mẹ khắc khoải trong niềm đau chất ngất. Mẹ ru con bằng lời ru buồn như tiếng thở, cả một đời Mẹ quảy gánh truân chuyên.
Thơ:
Có tủi hờn nào hôm nay mới kể
Để cho lòng thanh thản chút nguôi quên
Hy sinh như trời đất lãng quên
Chỉ còn lại một hồn mây trắng mộng.
Lý son sắt
Bao tháng năm nhọc nhằn
Bao đắng cay ngậm ngùi
Ôi dòng đời mênh mông
Dằng dặc cơn bão dông
Như áng mây cuối trời
Cánh chim cô đơn giữa đời
Lặng lẽ giữa chốn đông người
Tóc xanh đã sang màu mây
Giờ đây cháu con sum vầy
Niềm thương đau đã trôi theo thời gian.
Vọng cổ
5. Đôi mắt quầng sâu vì những đêm dài thức trắng vẫn tỏa sáng như ngàn ánh sao đêm soi rọi bước con đi trên vạn nẻo phong trần…Tần tảo sớm khuya vì cuộc sống thanh bần. Đôi bàn tay chai sần thô rát nhưng rất dịu dàng nâng từng bước con đi. Mẹ đánh đổi cuộc đời để có niềm hạnh phúc vô biên, là con đó… Mùa Xuân yêu thương của Mẹ. Mẹ đứng mũi chịu sào cơn gió lộng, Cho trong con hoa nở thắm xuân về.
6. Cho đóa mai vàng rực đều năm cánh
Tình viên dung ấm lại buổi tàn Đông
Nghĩa nhân xưa sưởi lại bếp than hồng
Con có Mẹ nên đời không biết lạnh…
Sóng gió thăng trầm, giữa dòng đời tất bật, Mẹ là bóng mát, là chốn bình yên cho con nương tựa suốt đời. Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ buồn Mẹ tủi, bởi thế gian này chỉ có một Mẹ sinh ta.
Hỡi khúc sông cong xa nguồn rẽ nhánh,
Hải triều vang tình Mẹ hảy quay về…
22.4.2013
Năm 1980, Tác giả Hoài Thi bắt đầu tham gia phong trào văn nghệ quần chúng và thi thoảng viết bài ca vọng cổ tại huyện Nhà Bè - địa phương đang sinh sống và công tác. Những sáng tác như: Quê hương đổi mới, Quê tôi xây dựng tập đoàn, tiễn bước anh đi… luôn được đánh giá cao trong những lần hội diễn văn nghệ quần chúng của Huyện thời bấy giờ.
Sau năm 1997, Hoài Thi tham gia sinh hoạt tại Câu lạc bộ sáng tác – đàn ca tài tử Quận 7 (hiện tại CLB đã không còn hoạt động). Những tác phẩm sáng tác cùng Câu lạc bộ đã được chọn đăng trên tờ tin Quận 7 và Huyện Nhà Bè. Có nhiều bài đã được Đài Phát thanh và Truyền hình TP. Hồ Chí Minh thu và phát sóng như: Nhớ về các anh, người du kích Gò Ô Môi, Hồ chí Minh sáng ngời tên Bác…. Ngoài ra, những tác phẩm trên cũng đã được thu đĩa, in thành tập chung với tác giả Lê Hoài Thanh (Chủ nhiệm CLB sáng tác đàn ca tài tử Quận 7 – TP.Hồ Chí Minh).