MƯA YÊU CÚC TRẮNG
Thơ: Nguyễn Tài Nguyên
Vọng cổ: Út bình Điền
Ngâm thơ
Nam: Anh thích làm mưa phơn phớt bay
Bên em cúc trắng dáng thơ ngây
Nữ: Làm mưa anh hãy rơi thật khẽ
Nhẹ nhàng hôn cúc trắng chẳng hay….!
Vọng cổ:
1. Nam: Anh muốn làm mưa phơn phớt bay vào khu vườn tình ái, để được kề cận bên em hoa cúc trắng …yêu…kiều….
…Để điểm tô cho nhan sắc mỹ miều
Nữ: Hương Cúc về đêm tỏa hương ngào ngạt, cho giọt mưa nào ngây ngất mê say (*)
Em thích từng giọt mưa lất phất bay bay, nên suốt tháng năm dài yêu mưa mãi mãi.
Nam: Đẹp nét trang đài hương sắc ngọt môi, mưa cũng yêu rồi loài hoa Cúc trắng
2. Nữ: Mưa ơi! Cúc sợ nắng lên sợ từng tia nắng, thiêu đốt đời hoa nhuỵ héo tiêu…. điều….
Nam:…Nhưng CÚC ơi ! Chớ vội lo nhiều…..
Vội chi nghiêng nghiêng che từng cánh mỏng. Lo sợ phập phồng sợ héo úa dung nhan (*)
Nữ: Dù nắng dập vùi Cúc vẫn đẹp ngát hương. Vì có mưa bên cạnh cận kề ôm ấp
Mơ ước bình thường được làm Cúc trắng nhỏ nhoi. Vui khổ trọn đời chung thủy bên …Mưa…(dứt 2)
Ngâm thơ:
Nữ: Mưa yêu Cúc trắng yêu đắm say.
Quanh năm suốt tháng vẫn yêu hoài
Nam: Làm mưa tưới mát cho hoa đẹp
Tỏa ngát cho đời hương ngất ngây…
Vọng cổ:
5. Nữ: Mưa ơi! Cúc biết đời Mưa là chuỗi ngày dài buồn hiu hắt, vì nơi đâu mưa đến thì trời âm u ãm đạm mây xám vây quanh bao phủ khắp khung …trời…
…..Mưa to nặng hạt tầm tã u hoài….
Nam: Vậy mà khi gặp Cúc rồi Mưa chỉ phơn phớt bay bay, là bài nhạc hay ru cho Cúc ngủ mê say(*)
Nữ : Thấy mưa miệt mài vuốt ve loài hoa Cúc, là niềm cảm xúc cho bao thi sĩ văn nhân
Họ viết nên bài ca MƯA YÊU CÚC TRẮNG, CÚC TRẮNG YÊU MƯA chung thủy …đợi chờ.
(nghỉ 4 nhịp)
6. Nam: Cúc ơi ! Mai nầy Mưa phải đi xa, để nơi vườn hoa - Cúc phải mõi mòn trông đợi!
Hòa nhập sông hồ Mưa trôi ra biển cả, vòng đời nghiệt ngã xa lạ giữa đại dương
Sóng gió ngàn phương vẫn vô tư thầm lặng, lênh đênh trên biển mặn mà chới với chơi vơi
Nữ : Nhờ nắng mặt trời anh sẽ hóa thân thành mây trắng, có nhớ hãy bay về thăm hoa Cúc ngày xưa
Nam: Rồi bổng hóa thành mưa--mưa rơi lành lạnh, Ôi! Giọt mưa anh hôn lên… tóc….. em rồi (*)
Nữ: Cúc không trách mưa yêu cuồng yêu vội, một chút tình nhớ Cúc hiểu lắm Mưa ơi!
Song ca: Mưa sẽ về cho Cúc trắng thỏa niềm mong đợi, nụ hôn đầu đời xin trao trọn cho Mưa…
Tác giả Út Bình Điền khi 13 tuổi đã biết sáng tác thơ văn và có nhiều bài đăng trên báo Tuổi thơ (Sài Gòn) lúc bấy giờ. Đến năm 23 tuổi đã có bài vọng cổ đầu tay “Dấu buồn trên cát”. Những sáng tác của anh chất chứa nhiều nỗi niềm riêng, ca ngợi tình yêu quê hương đất nước, tình thầy cô, bạn bè… Ngoài bút danh Út Bình Điền, nhiều người còn biết đến anh với tên gọi khác như: Út Mót, Hoàng Hải.