NGÀY GIỖ NGOẠI
Đặng Kim Ngân
Lối:
Mới đây mà đã đến ngày giỗ ngoại
Bên bàn thờ đang nghi ngút khói hương
Di ảnh làm gợi muôn nỗi nhớ thương
Khi con về giữa mưa chiều lắc rắc…
Vọng Cổ:
Câu 1. Nhìn má lấy tay vội lau dòng nước mắt. Con bỗng nghe tim lòng mình se thắt khi biết ngoại kính yêu đã mất… năm… tròn.
Nỗi nhớ niềm thương ghi khắc đến muôn đời...
Chợt mặn đắng bờ môi không thốt lên thành tiếng,
Lệ thấm nỗi buồn khôn xiết giữa lòng con.
Ai cũng nghẹn ngào giọt nước mắt trào tuôn,
Đau đớn tựa như ngày ngoại đi xa vĩnh viễn.
Bên ngôi nhà mái lá liêu xiêu,
Hình bóng ngoại hiền luôn trong tim con mãi mãi....
Thơ:
Còn đây chiếc võng ngoại nằm
Vẳng nghe kẽo kẹt giữa tầm tã mưa:
Con Năm, con Tám về chưa?
Đừng mua gì hết… để chừa cháu con.
Câu 2. Nhớ lại ngày xưa khi con vừa lên ba - bốn tuổi, trên chiếc xuồng quê má oằn nặng tay chèo…
Để về thăm ngoại già nua nơi mái lá tranh nghèo…
Con nhớ món ngon là mấy trái dừa cứng cạy,
Má hái sau vườn làm mứt để mang vô.
Ngoại cười buồn nói: Để cho mấy đứa cháu thơ,
Má có thèm đâu mà bây cứ đem hoài như vậy.
Biết ngoại không tiền đi thăm các cháu,
Má mới chở chúng con về kề cận ngoại sớm hôm…
Lối:
Nghe má kể chuyện ngày xưa mà con bật khóc
Khi ngoại tuổi xế chiều, con cháu lại ít về thăm
Đứa lo chuyện gia đình, đứa bận công việc quanh năm
Nên nghĩa hiếu ân vẫn chưa lần trọn vẹn…
Nam Ai:
Ngoại ơi có nghe chăng từng lời con khóc nghẹn
Lẫn tiếng mưa buồn lạnh lẽo cô… liêu
Thương biết bao nhiêu người ngoại nua già
Đã muôn đời vĩnh viễn lìa xa
Ôi đớn đau khắc khoải ngậm ngùi
Ngoại đi rồi để cánh võng lẻ loi
Ai ngồi chờ mong con cháu về thăm
Con bỗng nghe nghèn nghẹn giữa tim lòng
Ngoại có biết hay không
Còn chi tủi hơn khi mất mát thâm tình
Giờ nhớ ngoại, nhớ ngoại đợi chờ con
Khi không kịp quay về
Để được nghe lời ngoại trối trăng
Nước mắt con rơi từng đêm thương nhớ ngoại
Nhớ ngày xưa trên chiếc xuồng chèo
Cùng với má chúng con về
Kề cận ngoại sớm hôm.
Vọng Cổ:
Câu 5. Trước lúc đi xa ngoại nghẹn ngào lời trăng trối. Vật lạ món ngon chẳng thấy lòng khát đói mà chỉ mong mỏi cháu con nhưng sao chẳng thấy… bây… về.
Nghe mỗi bước chân qua lại thấp thỏm vui mừng…
Bởi mắt mờ nên ngoại đâu lần nhìn thấy,
Chỉ hỏi mấy câu rằng: Phải con Tám đó hôn?!
Rồi họ trả lời: Dạ không phải bà ơi,
Để đôi mắt cằn khô ngoại rưng rưng dòng lệ.
Con nhớ đôi tay guộc gầy run rẩy,
Giở từng nếp khăn ngoại vội lấy cho tiền…
Câu 6. Chắc ngoại buồn vì không thể lo hết cháu con,
Đời ngoại nghèo nhưng tình thương vô bờ vô bến.
Con giận mình vì đã tháng năm quên lãng,
Muốn về thăm rồi lại lần lựa hẹn những dịp sau.
Cơn mưa chiều cứ lắc rắc ngoài kia,
Riêng tim con đã đầm đìa suối lệ.
Giờ cho dù có vạn món ngon vật lạ,
Cũng đâu thể sánh so với hơi ấm ngoại năm nào.
Hôm nay giỗ ngoại con về
Tấm lòng thảo hiếu tư bề phủ giăng
Thèm nghe tiếng ngoại nói rằng:
Tao thương nhớ quá đợi mong bây về./.
TP.HCM, ngày 05 tháng 8 năm 2015.