NGƯỜI MẸ SÔNG VÀM
Lê Kiều
NÓI LỐI
Nhìn di ảnh, mẹ hồi tưởng lại
Nét xuân xanh của chị Bảy, anh Ba
Năm ấy mùa thu theo tiếng gọi sơn hà
Giờ bên mẹ chỉ còn là nỗi nhớ.
VỌNG CỔ
1. Một buổi chiều thu lá xạc xào rơi đầy nơi ngõ vắng, mẹ đếm thời gian trôi qua trong thầm lặng với nỗi nhớ thương da diết trong … lòng.
Lắt lẻo cầu tre, mẹ run run từng bước ngập ngừng. Con chim sáo năm nào vẫy chào người lính trẻ, ngày ấy lên đường theo tiếng gọi núi sông. Từng sợi nắng chiều soi bóng dòng kênh, lấp loáng bên sông dáng hình của mẹ. Đâu phải bây giờ mẹ mới ngóng mong, khoắc khoải trong lòng từ ngày đưa tiễn.
2. Cây bần ven sông cũng ngậm ngùi trút lá, bởi chiến tranh đi qua ai mất ai còn. Vàm Cỏ trong xanh cũng dựng sóng ngăn thù. Con sóng lòng dân năm xưa đuổi giặc, con sóng yên bình rạng mặt quê hương. Đời mẹ nghèo dãi nắng dầm sương, luôn dõi theo các con trên đường ra trận. Suốt mấy mươi năm mẹ trông từng tin thắng, có đứa nào về mà mẹ chẳng hỏi thăm.
LÝ CHIỀU CHIỀU
Chiều chiều, mẹ đứng trông chờ con
Bóng mờ xa, nhớ thương mõi mòn thương nhớ
Nhớ câu hát ru năm nào
Ôi xót xa trong lòng
Trong lòng lặng thầm nỗi đau
Cánh chim bay xa mịt mùng.
VỌNG CỔ
5. Ngày ngày mẹ thắp hương thơm trên bàn thờ con trẻ, khói lặng lờ bay quẩn quanh bên mẹ, ơi người mẹ Việt Nam yêu kính muôn … đời.
Ray rứt nỗi đau giằng xé trái tim người. Suốt mấy mươi năm mẹ không một ngày ngơi nghỉ, bám ruộng giữ làng bền bỉ với quê hương. Con của mẹ đi xa nhưng còn lại chúng con, phụng dưỡng mẹ ơi mẹ hiền yêu quý. Nhớ năm xưa mẹ dạy chúng con bền gan vững chí, quyết xông lên xông không một chút ngập ngừng
6. Nay về thăm mẹ ven sông khi tràn đồng con nước lũ, trong căn nhà tình nghĩa ấp ủ yêu thương. Nhai miếng trầu cay đôi má hõm sâu, mẹ thẫn thờ nhìn ra dòng sông Vàm chiều vắng. Hễ có đứa nào về mẹ nắm tay căn dặn, chỉ cây bần già vết thương sâu khuyết. Dù mất mát đau thương mẹ không so hơn tính thiệt, gìn giữ quê hương ai tiếc máu xương mình.
Ngập ngừng gậy trúc run run
Ngắm nhìn từng đứa, mẹ mừng các con
Trọn đời mẹ gánh nước non
Chúng con đền đáp sao tròn mẹ ơi!