NHÁNH LAN RỪNG
Phạm Văn Phúc
VỌNG KIM LANG:
(NAM) Phố xá đang vào Xuân , đó đây đang tưng bừng.
Hoa nở trên môi cười , lòng người người chứa chan niềm vui.
Có anh lính nơi biên thuỳ , chiều này về đón Xuân thành đô....
(NỮ) …Bụi đường như còn vương đầy vai áo. Nét môi tươi cười
Người anh mang chiếc ba lô , thướt tha với bông hoa rừng
Còn thẹn thùng ấp e cùng Xuân .
(NAM) Cánh hoa trắng xinh phong trần - đẹp rạng ngời dưới khung trời Xuân ....
((NỮ) ….Từ nơi biên giới xa xôi , ước mơ Xuân này bên nhau....
Một nhành lan rừng đơn sơ , xin gửi thay ... ý tình...... mộng....mơ....
VỌNG CỔ :
(NAM) 1/ Phố xá đông vui giữa dòng đời hối hả ,có người lính biên cương về thăm thành phố , tha thướt trên lưng chỉ một nhánh lan ….rừng
Quà biên giới em ơi ! Đừng e ấp ngại ngùng .
Xa cách bấy lâu nhớ thương cao vời vợi , giây phút bồi hồi lệ hoen thắm bờ mi
Dấu bụi đường còn vương vấn vạt chinh y , bước chân đi từ biên giới xa mờ...
Đây nhánh lan rừng trinh trắng đơn sơ nhưng là cả tình anh trao người em yêu dấu .
(NỮ) 2/ Năm tháng qua mau ngày mong đêm nhớ , gặp lại anh yêu sao vẫn thấy ngại ngùng .
Đã bao năm nơi biên giới chập chùng .
Em vẫn nhớ mãi chiều tiễn đưa hôm ấy , nhớ những ngày hai đứa mới quen nhau
Nhìn nhánh lan rừng biên giới anh trao , màu trắng trinh nguyên như tình duyên đôi lứa
Mình tay trong tay không còn xa nhau nữa , quên hết những muộn phiền khi thương nhớ về anh
LÝ CÁI MƠN
… (NỮ) : Ngồi bên anh , và nghe anh kể
Những lúc gian lao , khi dừng bước chân hành quân
(NAM) Biết không em , bờ suối vắng thấy bông hoa rừng …
Nhìn phong lan nhớ người em yêu , bao tháng năm luôn chờ anh
Nhánh lan rừng… vẫn không phai nhạt… với… thời…. gian ….
VỌNG CỔ :
(NỮ) 5/ Mơ ước bên nhau trong thanh bình no ấm , đất nước vào Xuân ngàn hoa tươi thắm , hạnh phúc trong tay mình vẫn bên … mình
Như màu trắng phong lan nồng ấm ân tình .
Bờ suối vắng nơi xa xinh tươi màu hoa nắng , người em gái đô thành luôn một dạ thủy chung .
Với ánh mắt , nụ cười quên ngày tháng gian truân , cho anh trọn vẹn ước mơ ngày về nơi thành phố
Xuân đến anh ơi mai đào khoe sắc mới , bên những cánh phong lan bổng rực rỡ lạ thường …
LÝ TRĂNG SOI :
(NAM) : Khung trời Xuân , tươi thắm nhánh lan rừng
Hoa miền biên cương , sắt son ân tình
Cho dù không gian cách chia đôi mình …
(NỮ) : Mai rời xa , màu phong lan trắng như tấm lòng em .
(NAM) : Vì quê hương anh ra chốn biên cương
(NỮ) : Ở nơi này chan chứa cả một trời thương ….
VỌNG CỔ :
(NAM) 6/ Tiếng hát người thương vẫn ngọt ngào cùng năm tháng , chỉ một nhánh lan rừng cũng ngời sáng cả trời yêu .Quà biên giới trên vai như muốn nói bao điều . Chúc Xuân quê hương , tặng người em yêu dấu .
(NỮ) Em xin chúc anh một muà Xuân đầy hạnh phúc , quên những ngày tháng gian lao nơi biên giới xa mù.
Đất trời đang độ vào Xuân , lung linh sắc nắng trên từng lối qua
(NAM) Trong tay chỉ một cành hoa , thương trao em gái một món quà biên cương …
…………………………
Phạm Văn Phúc
(24-09-2008)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc