NHỚ KHÁCH ĐƯỜNG XA
Phan Văn Dài
Lý ba tri
Thương nhớ nhớ mãi không xong, chàng mới ra về chị em tôi thương nhớ! Hồ Tây rồi ra Biển Bắc, em chỉ có thấy người, em chẳng có thấy anh.
Vọng cổ
1. Buổi ấy đường xa có người ghé thăm quán nhỏ, hoa lá ngoài sân như hớn hở tươi cười… Dõi mắt nhìn ra vườn ruộng trải chân trời. Người ấy ngợi khen cảnh quê huyền mộng, thôn nữ áo chàm mà chứa đựng lòng son. Ôi lời nào châu ngọc cũng không hơn, chị và em nghe xao xuyến tâm hồn. Nhận bát nước mời người khẽ cảm ơn, ngồi tựa vai bên chiếc bàn lặng lẽ…
Tiếng người chị:
Ngàn năm ấy cũng nhân duyên
Dẫu cho khoảnh khắc ngẫu nhiên hạnh phùng.
Mồ hôi thấm áo sương phong
Thuốc thang em kiếm, khăn hồng chị trao.
2. Người khách đi đường dài sương gió, cảm nắng mồ hôi tuôn đổ dầm dề. Cha mẹ đi mừng thọ ngoại chưa về. Chị lấy khăn lau trán người khách lạ, em chạy qua đường tìm thuốc về nhanh. Trời xế chiều chàng ngồi dậy nhìn quanh mới hay mình vừa an lành giấc ngủ. Chàng cảm động ngập ngừng lời từ giả, em lén nhìn trong dạ bỗng nao nao...
Nói lối
Chị cầm giữ, khách mĩm cười ái ngại
Khoác hành trang rồi lại bước chân đi
Khách cầm tay như muốn nói câu gì
Khi chị tặng khăn hồng tươi choàng cổ.
Vọng cổ
5. Chị lưu luyến nhìn theo qua song cửa, bóng người đi lẩn khuất giữa mây chiều… Rồi mấy năm qua cho chị nhớ thương nhiều. Người khách ấy không giống nhiều khách khác, yêu nón lá quai hường yêu chiếc áo bà ba. Những chiều hôm chị tựa cửa ngẩn ngơ, em thương chị đợi chờ trong vô vọng. Người quân tử phương trời nào xa lắm, biết trên vai còn vắt mãnh khăn điều?...
Tiếng chàng trai:
Những lo lỡ chuyến sông hồ
Để cho bến cũ đợi chờ quạnh hiu
Dòng đời sóng cuộn thuyền xiêu
Biết đâu mà hẹn cho nhiều nhớ mong!
6. Rồi một ngày chị gạt thầm nước mắt, theo lệnh song đường cất bước vu quy. Thương cha mẹ già em dại buổi phân ly chị còn ngoãnh nhìn hoài về ngôi quán. Mẹ bảo”con chị nó đi, con dì nó lớn”, có em ở nhà hôm sớm liệu lo.
Biết lòng chị nhớ người xưa
Mà hình bóng cũ vẫn chưa thấy về.
Em vẫn thường ra ngỏ ước ao,
Người khách lạ một chiều nào trở lại.
Thế gian mấy cuộc tương phùng
Cho gái má hồng nặng nợ khách đường xa.