NỤ CƯỜI CHIẾN THẮNG
Sáng tác: PHẠM VĂN PHÚC
NÓI LỐI:
Ngày 30 tháng Tư...
(lay bạn, gọi)…Tỉnh dậy…Tỉnh dậy đi, Bình ơi!.... Tỉnh dậy đi……..
……….
(ngâm)….Tỉnh dậy mà xem. Cả một rừng cờ sao phất phới,
Xe tăng bọn mình đã vào tới Nội ô..
Tiếng súng đã ngừng vang nơi sào huyệt của quân thù…
Kìa....! Sao mầy vẫn lặng yên trên chiếc võng dù không nói…
( lối vào Ngựa Ô Nam) Bình ơi …! Mầy hãy tỉnh dậy đi...
( hét lớn) Tao muốn nghe mầy nói….
Nói như những đêm nào hai đứa mình vẫn thường gọi tên….
NGỰA Ô NAM
… nhau.
Bên cánh rừng hun hút đêm sâu..
Trường Sơn anh dũng..
Chiến tranh nhiều mất mát thương đau,
Mầy vẫn thường nói với tao…
Sát cánh chung vai giữa thời lửa loạn.
Vượt Trường Sơn dù bão đạn, bom vùi.
Mình luôn gắng nở nụ cười.
Mà bây giờ sao mầy lại nằm đây,
Tao còn tâm sự với ai.
Sài Gòn hôm nay- cờ đỏ tung trời
Ngày vui đại thắng đến rồi
Mà tao đành ngồi đây ôm bạn,
Cười trong vạn niềm đau…
( nói, nghẹn ngào…)Vâng … Tao cười đây , Bình ơi! Tao cười đây nè….Haha..aa…aa ha.. ha ha…aa.aa…( cười như khóc)
VỌNG CỔ:
1./ Ôi ! Tiếng cười vang xa mừng Tổ quốc ta đã nối liền Nam Bắc, có những phút hoan ca đong đầy trong nước mắt, vì chính ở nơi đây tao phải khóc tiễn đưa…. mầy.
Xa thằng bạn miền Tây gan góc dạn dày.
Một người lính trung kiên của những ngày sóng gió, vượt núi băng rừng trong bão lửa dưới mưa bom.
Từ đường 9 Nam Lào qua trận chiến ở Xê- Pôn, rồi một thuở Trường Sơn cơm vắt mưa dầm.
Khoét núi ngủ hầm biết mấy gian truân, nhưng mầy vẫn hành quân với nụ cười chiến thắng…
NÓI THƠ:
Tao buồn… Mầy cứ trách tao,
Gian nan xin nhớ lúc nào cũng vui…
2./ Đời lính Bình ơi! Đường xa chưa mỏi... Chiến dịch Hồ Chí Minh thành đô xốc tới, dưới bóng cờ sao phơi phới bước quân hành.
Mầy đã cùng tao qua bao thác cùng gành.
Giải phóng Tây Nguyên rồi đánh sang Xuân Lộc, mầy thương tích đầy mình mà có chịu ngừng đâu.
Đêm ấy dưới chiến hào mấy có nói với tao, nếu mầy có hy sinh thì tao phải hát ru bằng mấy câu vọng cổ.
Rồi đến hôm nay một mình mầy nằm đó, môi vẫn nở nụ cười- sao mầy bỏ lại mình tao…
NÓI LỐI:
Câu Vọng cổ quê hương, tao đưa mầy về quê mẹ..
Ngày giải phóng Sài Gòn- tao hát chỉ để mầy nghe…
Tao hát đây….
LÝ BA TRI:
Gian khổ suốt mấy năm qua,
Điếu thuốc, chung trà
Cùng nhau chia sớt…
Giờ đây, khóe mắt cay cay
Tao hát ru mầy,
Đau lắm Bình ơi!
Chiến thắng vang nơi nơi
Sao lệ đời… tuôn… rơi.
VỌNG CỔ:
5./ Bình ơi ! Tao hát đây- câu vọng cổ thiên thu ru đời anh lính trẻ, xin mầy hãy ngủ yên nơi lòng đất mẹ, khúc hát đau thương nghe giằng xé nỗi căm …. hờn.
Tao tiễn mầy đi giữa đất Sài Gòn.
Giây phút nữa thôi đâu còn xa xôi lắm, cờ Giải phóng đã rợp trời và toàn thắng đã về ta.
Trên mọi nẻo đường lời chiến thắng vang xa, bản thiên anh hùng ca sẽ ngàn năm chói lọi.
Tổ Quốc thân yêu đã qua rồi đêm tối, còn khoảnh khắc thiêng liêng tao xin gởi lại cho mầy.
LÝ NĂM CĂN:
Giờ đây, sao cả rừng cây..
Nhòa theo hương khói- khóc cho ai..
Chinh chiến mất mát hôm nay
Bình ơi! Phút giây thôi vĩnh biệt
Về trong thương tiếc đầy vơi,
Cười lên đi nhé Bình… ơi!
Năm tháng dần…. trôi,
Tao nhớ ngàn đời…
VỌNG CỔ
6./ Nhớ mãi trong tim nụ cười ngày xưa đó, của thằng bạn thân yêu nơi sương gió biên thùy.
Ngày chiến thắng ngất ngây trời hạnh phúc, nhưng khúc khải hoàn này lại là lúc mầy đi…
Bình ơi! Biết nói câu gì,
Trước phút phân kỳ- ngày Đại thắng mùa Xuân…
…………….
30-03-2011
PHẠM VĂN PHÚC
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc