SÂU NẶNG ƠN THẦY
Đặng Thanh Huyền
Thoại:
Tâm: Đã bao năm rồi, nay mới trở lại trường xưa, hổng biết là Thầy có còn nhớ mình không nữa...
Thầy: Cậu... hình như là cậu đang tìm ai có đúng không?
Tâm: Dạ... dạ... ủa có phải Thầy là Thầy... dạ đúng rồi, Thầy Nhân... Thầy Nhân còn nhớ con hôn, con là Tâm nè Thầy, Tâm lớp 12A5 đó Thầy...
Thầy: Tâm hả con... à mà Thầy thì làm sao nhớ hết từng đứa học trò cho được... nhưng Thầy cảm thấy vui lắm vì hôm nay con đã trở về thăm lại mái trường xưa... đúng ngày 20 tháng 11...
Lối vào vạn huê trường hận:
Tâm: Dạ, Thầy ơi... đã bao năm thời gian như lắng đọng
Hình ảnh của Thầy luôn trong tâm khảm khắc ghi
Để trên suốt quãng đời mỗi bước con đi
Có ánh mắt Thầy dõi theo soi đường chỉ lối...
1/. Cho đến hôm nay con được danh toại công... thành
2/. Về lại... ngôi trường ngày xưa
3/. Lòng nghe xúc động trào dâng, bâng khuâng thương nhớ tuôn tràn
Thầy: 4/. Ngỡ như mới đây thôi, mà tóc đã phai màu
5/. Thầy vui vì con chẳng quên ngôi trường
6/. Dù cho cách xa phương trời, niềm vui xiết bao bất ngờ
Tâm: 7/. Lòng con mãi nhớ ơn dạy dỗ của Thầy, chẳng bao giờ con quên
8/. Thầy ơi đầy vơi nghĩa ơn biển trời
9/. Ngàn lời khắc ghi trong lòng
Thầy: 10/. Thầy luôn thầm mong các con công thành
11/. Dù đang ở nơi chốn nào
12/. Vẫn luôn hướng về không quên trường xưa...
Vọng cổ:
1/. Tâm: Con nhớ lắm Thầy ơi, một người Thầy suốt bao năm tận tụy. Luôn giúp đỡ chúng con với tấm lòng niềm nở nghe ấm áp yêu thương như phụ tử thâm... tình. Về thăm lại trường xưa như về thăm lại mái gia đình.
Thầy: Thầy thương các con nên luôn ân cần dạy dỗ, mong từng đứa học trò cặp bến đỗ thành danh. Thầy đâu ngại ngần đêm trằn trọc thâu canh, bên trang giáo án hằn in nỗi nhọc nhằn.
Tâm: Ôi thương lắm con đò chở tri thức qua sông, khẳm chuyến ân tình mãi trọn lòng tâm huyết...
Hát dặm:
Thầy: Các con còn nhớ đến Thầy
Thầy vui mà nước mắt... cứ hoài trào tuôn
Tâm: Đếm từng sợi nắng chiều buông
Mà không đếm hết công ơn của Thầy...
2/. Thầy: Hôm nay đúng dịp ngày Hiến chương Nhà giáo, con về thăm lại trường xưa Thầy xúc động nghẹn ngào. Dù trời ngả bóng hoàng hôn mà nghe nồng ấm dạt dào.
Tâm: Con hối hận vô cùng vì ham mê sự nghiệp, quên về thăm Thầy đã ngần ấy thời gian. Thầy hết mực yêu nghề luôn vượt mọi khó khăn, để truyền lửa cho chúng con niềm tin khát vọng.
Thầy: Thầy muốn định hướng tương lai nẻo đường cao rộng, cho lớp lớp học trò dệt thắm ước mơ...
Nói lối:
Tâm: Sau khi ra trường con cũng định về thăm
Nhưng do công việc vây quanh nên con cứ hoài lần lữa
Con bây giờ đã là người chiến sỹ
Bảo vệ cõi bờ biển đảo quê hương...
Lý con sáo:
Tâm: Muôn nhớ thương... nơi mái trường thân yêu
Con giữ gìn nâng niu
Một tấm gương bình dị khiêm nhường
Luôn tận tâm chỉ lối soi đường
Thầy: Thấy con giờ thành danh chốn xa
Thầy rất vui... vui lắm Tâm ơi
Tâm: Trọn cuộc đời Thầy gieo chữ nghĩa nhân
Mãi sáng trong tựa vằng vặc vầng trăng...
Vọng cổ:
5/. Thầy: Tâm ơi Thầy vẫn lặng lẽ sớm trưa bao lượt đi về dù nắng mưa giông bão. Luôn tận tụy tháng năm với niềm lo đau đáu là mong mỏi chúng con luyện tài rèn đức, hiện thực ước mơ hoài bão lớn trong... đời. Thầy dạy dỗ chăm lo đâu chỉ bằng lời.
Tâm: Mà còn bằng tấm gương rạng ngời cao quý, và đạo đức vô ngần của một người Cha. Thầy như thân phượng già cằn cỗi xác xơ, mãi dâng cho đời những đóa hoa tươi thắm.
Thầy: Hôm nay con về thăm trường Thầy nghe lòng vui lắm, như nhận được một đóa công ơn đẹp nhất trong đời...
Lý trăng soi:
Tâm: Con về thăm… sau tháng năm thương chờ
Nắng chiều thẩn thơ, ngóng trông bao giờ
Sân trường đậm in nghĩa nhân vô bờ
Thầy: Con thành nhân, Thầy vui khôn xiết, thương chuyến đò qua sông
Lòng nghe cảm xúc tràn dâng
Thương đứa học trò về thăm lại trường xưa...
Về vọng cổ xề 24:
6/. Tâm: Trường cũ thân thương vấn vương hoài kỷ niệm, một thuở mến yêu tha thiết đong đầy.
Thầy: Hôm nay con đã về đây
Ngày Hiến chương Nhà giáo... đong đầy yêu thương
Thầy: Bên đời mái tóc pha sương
Thầy đưa con cặp bến... trên bước đường vinh quang./.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---